Lại một buổi sáng, hôm nay đã là ngày 23, mai sẽ là đêm giáng sinh, từ nửa đêm bên ngoài đã đổ tuyết, năm nay có lẽ là một Noel màu trắng… Tối qua sau khi Austria đi không lâu mẹ có gọi điện cho tôi, bà nói nhiệt độ bên chỗ bà mãi chẳng hạ, khoảng thời gian trước có lạnh, bây giờ lại hơn hai mươi độ, chẳng có chỗ nào giống mùa đông.
Ngược lại tôi thì hi vọng có thể có nhiệt độ như vậy, ít nhất tốt hơn việc chỉ ra khỏi cửa đã cảm thấy lạnh cóng rất nhiều.
Chín giờ sáng, Wayne đến khách sạn tìm tôi với Vision, mang báo cáo khám nghiệm tử thi chiều qua và báo cáo khám nghiệm thi thể Pearson đến cho chúng tôi.
Hai bản báo cáo đều đúng như tôi đoán không có giá trị gì.
Trước tiên là nói về bản của Pearson, trên đó viết không thể tìm được bất cứ loại dược phẩm nào trong cơ thể người chết, có lẽ dù có cũng đã bị thay thế. Trên người người chết không có dấu vết giãy giụa, không dấu vết đánh nhau, kết hợp với chứng cớ khác thì người chết vì tự sát mà chết.
Sau đó là bản của Raleigh. Cô bị súng ngắn bắn trong khoảng cách gần mà tử vong, trên người không có vết thương khác, không dấu vết đánh nhau.
Tuy là vậy nhưng ít ra vẫn chứng minh được một chuyện – Raleigh bị người quen của cô giết chết.
“Bãi cát kia có phải hiện trường gây án đầu tiên không?” Tôi đưa hai bản báo cáo cho Vision, sau đó hỏi Wayne.
“Là chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-tam-ly-he-liet/2270220/quyen-4-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.