Ở bờ biển tôi từ chối lời đề nghị cùng chờ kết quả kiểm tra tử thi của Wayne, một mình lái xe về khách sạn. Trên đường đi vẫn không ngừng tìm kiếm các luận điểm có thể ủng hộ cho suy đoán của mình.
Nếu chuyện đúng như tôi nghĩ, vậy tại sao hắn lại để tôi với Vision tham gia chứ… Hay là, vài sao hắn lại để tôi cứu Austria được? Hôm ấy hắn nhìn thấy quá trình tôi cứu Austria? Vậy tại sao lúc ấy không giết luôn cả tôi? Không nghĩ ra… Thật sự không nghĩ ra…
Trên đường đi tôi luôn hỏi mình tại sao, không ngừng phỏng đoán các khả năng – kỳ thật tôi cũng không hi vọng giả thiết của mình đúng.
“Về rồi à, thế nào rồi?”
Thần trí tôi vẫn trong trạng thái nửa tỉnh táo – chính là vừa ngẩn người vừa đi đường. Mãi đến khi Vision nhìn thấy tôi vào phòng vỗ tôi một cái mới xem như giúp tôi hoàn hồn.
“Hử?” Tôi ngu ngơ nhìn cậu ta, thoáng chốc không thể nghĩ ra cậu ta nói về cái gì.
Nhìn thấy tôi như vậy Vision lắc đầu, dùng sức vỗ lên lưng tôi rồi mới cười khổ nói với tôi.
“Thật không hiểu với dáng vẻ vừa rồi cậu lái xe về như thế nào… Tôi hỏi cậu thế nào rồi? Có tìm được thứ gì không?”
Tôi vừa cởi áo khoác đen trên người vừa trả lời. “Không, chỉ thấy rất kỳ lạ.”
“Kỳ lạ gì?”
“Cậu không thấy cô gái này chết quá đúng lúc à? Chúng ta vừa nói muốn tìm nội gian thì Austria liền bị tập kích, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-tam-ly-he-liet/2270219/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.