Bên ngoài phòng, bệnh nhân xếp hàng dài cầm số đợi bác sĩ Phó khám, giọng Phó Tinh Hà lạnh lùng khiến tất cả mọi người đều có thể nghe thấy, tất cả đổ dồn ánh mắt nghi ngờ xen lẫn khinh bỉ nhìn về phía Lâm Chiêu — Cậu nhóc này dám ngang nhiên quấy rối bác sĩ? Thật không biết xấu hổ!
Lâm Chiêu ngượng ngập đến phát hoảng, cậu ta nhìn Phó Tinh Hà một chút, muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng dưới ánh mắt như lăng trì của mọi người mà ủ rũ rời đi.
Nhưng Lâm Chiêu cũng không định từ bỏ, theo đuổi người ta mà, đương nhiên sẽ phải nếm trải chút cay đắng, cậu không tin lúc Lâm Thiên theo đuổi vị bác sĩ này cũng đều thuận buồm xuôi gió, không trải qua khó khăn thì sao biết cách quý trọng chứ?
Dần dà con người sẽ khó tránh khỏi suy nghĩ muốn ăn vụng — Tư tưởng này của Lâm Chiêu là do gia đình mang tới cho cậu. Phần lớn đàn ông trong mắt cậu đều đức hạnh giống như Lâm Hàn Hải. Ăn trong chén, nhìn trong nồi, không có ngoại lệ.
Cậu ta tin, hôm nay mình bị từ chối, không phải vì Phó Tinh Hà là chính nhân quân tử gì cho cam, mà là do cậu quyến rũ còn chưa đủ, thời cơ cũng chưa chín muồi.
Khám bệnh buổi sáng xong, Phó Tinh Hà còn không qua văn phòng, hắn lái xe về thẳng nhà. Trên xe, hắn gọi điện cho Lâm Thiên: “Em có ở nhà không?”
“Có ạ,” Một tay Lâm Thiên cầm muôi, dùng vai kẹp điện thoại, “Em nấu cơm xong rồi, bao giờ anh về vậy?”
“Ngay đây,”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-pho-em-tham-men-anh/1307341/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.