Sáng sớm, Lâm Chiêu xin nghỉ liền lái xe tới bệnh viện, lại phát hiện ra bác sĩ Phó không có mặt ở đây, sau một hồi nghe ngóng mới biết thì ra hôm nay tới lượt bác sĩ Phó nghỉ thay ca.
Không gặp được người, cậu liền ủ rũ rời đi. Hai ngày qua theo dõi Lâm Thiên và Phó Tinh Hà, cậu cũng đã thấy hai người họ có quan hệ thân thiết tới nhường nào, thân đến mức khăng khít, người ngoài vốn không thể chen chân vào. Nhưng dẫu có vậy, Lâm Chiêu cũng không có ý định từ bỏ.
Nếu bác sĩ Phó thích Lâm Thiên được, vậy tại sao không thể thích cậu được cơ chứ? Lâm Chiêu cảm thấy, bản thân mình không kém Lâm Thiên là bao.
Ra khỏi bệnh viện, cậu lái xe chuẩn bị quay về trường học, nhưng tới gần trường học lại không may bị một người cố tình va phải. Đoạn đường này không có camera giám sát, mà kỹ thuật của người cố tình đụng phải kia cũng rất cao, xe còn chưa lái tới trước mặt đã nằm lăn ra đất, miệng la ó cứu mạng, thậm chí còn mang theo túi máu giả. Nhìn gương mặt be bét máu, trông đến là dọa người.
Lâm Chiêu chỉ có thể nhận mình xui xẻo, móc ví ra chuẩn bị tiền bồi thường, ai ngờ cái tên ăn vạ kia lại mạnh miệng đòi ba mươi vạn. Lâm Chiêu lạnh mặt xuống, đang định vòng qua cái tên ăn vạ này thì hội của tên đó lại kéo tới, có không ít người, ít nhất cũng phải có đến bảy tám người, lại toàn là mấy tên lưu manh đầu đường, đều cao to hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-pho-em-tham-men-anh/1307340/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.