Đang lúc Trần Thương hài lòng chuẩn bị rời đi thì bỗng nhiên trong phòng truyền đến tiếng la củ Tần Duyệt.
- Trương Phàm anh làm gì đấy? Buông tôi ra!
Tân Duyệt la lên.
Trương Phàm lôi kéo cánh tay Tần Duyệt:
- Tiểu Duyệt, chúng ta nhận biết nhau đã nhiều năm như vậy, tôi thật sự là... Thích cô! Thật, cô không thể cho tôi một cơ hội, ôi...
Trần Thương lập tức biến sắc.
Vội vàng vọt vào, hận không thể một đấm đánh ngã Trương Phàm.
Thế nhưng sau khi đi vào, phát hiện Trương Phàm đã ngã trên mặt đất, che mắt, mà Tân Duyệt còn đang Vung tay.
Giống như... Một đấm này, làm cô hơi đau tay!
Tân Duyệt một mặt tức giận nhìn Trương Phàm:
- Trương Phàm, anh cứ như thế này cẩn thận tôi báo cảnh sát, tôi cho anh biết Tôi không phải là người giống như những cô gái ở công ty giải trí truyền thông, đừng dùng bộ dáng của anh đến lừa phỉnh
- Trở về tôi sẽ gọi điện thoại cho cha mẹ anh.
Nói xong, Tân Duyệt đứng dậy rời đi.
Trần Thương thấy Tần Duyệt không có chuyện gì, giống như không có chuyện gì đi ra ngoài, giả vờ như cái gì cũng không nhìn thấy.
Chỉ cần Tân Duyệt không có việc gì là được.
Nói thật, khi Trần Thương nghe thấy Tần Duyệt kêu to, một cỗ nhiệt huyết xông lên đầu.
Tần Duyệt quay người rời đi, bỗng nhiên trông thấy Trần Thương đi vào, trong lòng vui mừng, một loại cảm giác thỏa mãn ở trong tim.
Nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3498918/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.