Trần Thương lén lút đứng ở góc tường, nhìn sang người thanh niên bên trong phòng xử lý.
Lập tức hơi sững sờ!
Đây không phải thẳng nhãi mình đã khâu mặt mấy ngày trước à?
Không ngờ lại tìm đến Tân Duyệt thay băng, đây không phải trong sáng ngoài tối đều tới tuyên chiến à?
Mình có nên đứng ra tuyên bố chủ quyền hay không?
Trần Thương do dự một lát.
Đang muốn đi ra phía trước, bỗng nhiên nghe thấy một trận tiếng kêu rên truyền đến.
- Híz-khà zz Hí-zzz..
- Ai ôi, nhẹ chút, nhẹ chút, đau!
- Ai ôi, tôi... má ơi, đau quá...
Trần Thương bỗng nhiên dừng bước chân lại, ừ, không tệ!
Chính mình không thể thay bằng cho cậu ta.
Phải biết rằng mình làm sạch vết thương là có đặc hiệu
Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương cảm thấy không thể để thẳng nhãi này được tiện nghĩ.
Lần sau vẫn nên để Vương Khiêm đi đối thuốc đi, anh ta xuống tay “Ổn”!
Nghĩ tới đây, Trần Thương quyết định chờ một lát nữa thương lượng với Tần Duyệt một chút chuyện thay băng này.
Đang lúc Trần Thương an tâm chuẩn bị rời đi thì bỗng nhiên nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói ngọt ngào!
- Tiểu Duyệt, tan việc có thời gian không?
Người thanh niên nhe răng trợn mắt hỏi.
Tần Duyệt lắc đầu:
- Không rảnh.
Người thanh niên nghe xong, lập tức do dự một chút:
- Có phải cô có thành kiến với tôi hay không?
Tần Duyệt sững sờ, tại sao mình phải có thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-nguy-hiem/3498917/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.