Chương trước
Chương sau
Phi đao?

Nghĩ tới đây, Viên Phàm mặt không đổi sắc đi theo, vừa vặn nhìn thấy Trần Thương lên xe.

Lập tức, Viên Phàm ghen tuông xông lên đầu, ham muốn!

Lúc này, Vương Khiêm đi tới: "Viên Phàm, còn chưa tan tầm hả?"

Viên Phàm cười nói: "Lập tức! Vương Khiêm, ngươi nói... Trân Thương thật lợi hại như vậy sao? Đều có thể làm phi đao!"

Vương Khiêm do dự một chút: "Chắc là vậy, TrầnThương rất cố gắng, nhưng... Ngươi cũng rất lợi hại, ta thấy ngươi phẫu thuật cũng rất tốt, hiện tại chúng ta đã có phòng phẫu thuật, ngươi luyện thêm một chút nói không chừng cũng có thể đi ra ngoài làm phi đao."

Những lời này của Vương Khiêm làm cho Viên Phàm có chút tâm động.

Lúc này, vừa lúc là tan tâm cao điểm, trên đường nhiều xe, khi đến Lam huyện đã hơn hai giờ chiều.

Chủ nhiệm Đoàn đã chờ Trần Thương ở của tiệm cơm, đi theo còn có mấy bác sĩ trong khoa, khi nhìn thấy Trần Thương cả đám rất là tôn kính.

Có lần trước làm phẫu thuật, thân phận và địa vị của Trần Thương trong lòng các tiểu bác sĩ ngoại khoa bệnh viện nhân dân Lam huyện không ngừng tăng lên.

Ngành nghề chữa bệnh chú trọng kỹ thuật, trình độ của ngươi trực tiếp liên quan đến ngươi được đối đãi như thế nào.

Dù cho ngươi không phải chủ nhiệm hoặc là chức vụ hành chính khác, nhưng lại không ảnh hưởng chút nào. đến việc người khác tôn trọng ngươi.

Trần Thương không lớn lắm, khả năng còn trẻ hơn so với những tiểu bác sĩ đang ngồi ở đây không ít, thế nhưng cũng không ảnh hưởng đến cách nhìn của mọi người đối với Trần Thương, tương phản đều đang nói Trần Thương tuổi trẻ tài cao, tiền đồ vô lượng.

Có người nói, kết quả ngươi cố gắng là khi ngươi đang dùng cơm gắp thức ăn mà không có ai bàn quay.



Nếu như đây coi là thành công, hôm nay Trần Thương rất thành công!

Lần lượt từng món ăn được đưa lên, đều đưa đến chỗ Trần Thương trước, để Trần Thương nếm thử đặc sắc của Lam huyện.

Bác sĩ ngoại khoa của bệnh viện nhân dân khá đông đảo, phô bày nhiệt tình của bọn hắn.

Trần Thương rốt cuộc hiểu vì sao rất nhiều bác sĩ nguyện ý đi ra làm phi đao.

Không cần ở trong khoa ngươi lừa ta gạt, không cần nhìn sắc mặt người khác, đi ra ngoài còn có thể thật vui vẻ vừa có thể kết giao bạn bè, còn có thể kiếm tiền, mặc dù mệt một chút, nhưng làm gì mà không mệt.

Cũng giống như Trần Thương, chiều nay có tám ca phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa.

Đoán chừng làm xong làm tối thiểu cũng hơn 9 giờ.

Hôm nay phẫu thuật, Trân Thương mổ chính, mỗi bác sĩ khác theo hai ca, Đoàn Nhạc là người hỗ trợ, mà hình thức phẫu thuật chính là phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa vết cắt nhỏ.

Trần Thương đối với phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa có thể nói là rõ như lòng bàn tay, cơ bản không có áp lực quá lớn.

Nhưng hôm nay, hẳn không làm rất nhanh, bởi vì dù sao mình được mời đến dạy cho người ta làm phẫu thuật, không phải đến để xong nhiệm vụ rồi lấy tiền rời đi.

Cho nên phải tận tâm tận lực dạy tốt.

Người khác tôn trọng ngươi thì ngươi phải học được cảm ân, mà không phải vô điều kiện đòi lấy.

Trần Thương cũng không cảm thấy mình hơn người khác thế nào, nếu như không có hệ thống, chính mình vẫn chỉ là một tiểu bác sĩ tâng dưới chót còn không bằng bọn hắn.

Vì vậy, loại phẫu thuật tốt cho người bệnh, mà có thể trợ giúp bác sĩ khác, Trần Thương sẽ không keo kiệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.