Lục Nhất Phương thỏa mãn cười, chậm rãi nói: “Anh là heo, cho nên…… Anh yêu thầm em.”
Tim Trình Hiểu Cát giống như bị người ta đụng phải một cái, vẫn biết là anh uống say, nhưng vẫn không khống chế không được bản thân mừng như điên.
Cô che ngực, thật cẩn thận hỏi: “Lục Nhất Phương, anh biết tôi là ai sao?”
Lục Nhất Phương nghi ngờ nhìn cô, “Em là Trình Hiểu Cát, anh yêu thầm Trình Hiểu Cát.”
Nói xong, còn nhe răng ra ngu đần cười rộ lên với cô cô.
Ai da, tổn thọ, ngày thường ra vẻ bác sĩ đạo mạo máu lạnh, đột nhiên làm nũng mềm mại đáng yêu đối với cô như vậy, không hề có sức chống cự! Trình Hiểu Cát hít sâu một hơi, sau đó mới thở ra, hỏi: “Anh xác định, anh yêu thầm chính là Trình Hiểu Cát?”
Lục Nhất Phương vẫn ngu đần như cũ gật gật đầu, “Yêu thầm cô ấy đã lâu.”
Trình Hiểu Cát nhấp nhấp môi, nói: “Lục Nhất Phương, đây chính là anh nói, anh cũng đừng có hối hận! Buổi sáng ngày mai nếu anh không nhận, xem tôi xử lý anh như thế nào.”
Giờ này khắc này, Trình Hiểu Cát không bao giờ muốn nghĩ đến những tổn thương phải chịu vì anh, không thèm nghĩ đến Thẩm Diệc Hàm, không thèm nghĩ vì cái gì nhiều năm như vậy bọn họ không gặp, khi gặp lại tình cảm của Lục Nhất Phương đối với cô ta như nào, thay đổi lớn như vậy, cô chỉ biết, nếu anh nói thích cô, vậy, cô sẽ chấp nhận.
Trình Hiểu Cát bình phục một chút cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-tra-dao-hoa-day/2497325/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.