Trình Hiểu Cát vừa ăn vừa tự hỏi, nhìn dáng vẻ vô sỉ này của Lục Nhất Phương, khẳng định cho rằng cô đồng ý với lời tỏ tình của anh, nhưng cô chỉ cho phép anh yêu cô thôi mà, cũng chính là cho phép anh được theo đuổi, hiển nhiên Lục Nhất Phương không hiểu quan hệ rõ hai người. Cô nghĩ nghĩ, việc này phải nói rõ với anh.
Hai người ăn xong cơm sáng, Trình Hiểu Cát gọi điện thoại cho ba cô, ba cô đã về nhà. Bảo bọn họ đi chơi đến giữa trưa rồi mua đồ ăn, mang theo về nhà.
Về đến nhà, Trình Phó Vũ tỏ vẻ ngại ngùng, “Tiểu Cát, Nhất Phương, tối hôm qua thật là ngại quá, cũng tại Tiểu Cát không cùng chú nói rõ ràng, chú thật sự cho rằng hai đứa không về nhà.”
Trình Hiểu Cát ở một bên trợn trắng mắt, “Ba, con gái của ba, cả đêm không về nhà, ba cũng không lo lắng?”
Trình Phó Vũ: “Ba lo lắng Nhất Phương, cũng không lo lắng cho con đâu, từ nhỏ đến lớn, con chịu thiệt thòi bao giờ chưa?”
Trình Hiểu Cát nghẹn lời, bị ba của mình mỉa mai, thương tích chồng chất mà.
Lục Nhất Phương: “Chú, không có việc gì, là tại con với Tiểu Cát không có nói rõ ràng.”
“A, thật là hiểu chuyện.” Trình Phó Vũ vui mừng nhìn anh, càng nhìn càng vừa lòng, lại nói với Trình Hiểu Cát: “Nếu con có một nửa hiểu chuyện như người ta, ba cũng không phải nhọc lòng!”
Trình Hiểu Cát dùng khuỷu tay chọc Lục Nhất Phương một chút, là anh lấy lòng khoe mẽ! Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-tra-dao-hoa-day/2497323/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.