Vào đầu tháng mười hai, tuyết rơi lần đầu tiên.
Khi Lục Bạc Ngôn thức dậy, anh cũng gọi Thẩm Húc, ngày hôm qua xem dự báo thời tiết, Thẩm Húc nói là sẽ đi đắp tuyết trong sân, giờ sân đã đầy tuyết rồi, nhưng Thẩm Húc lại không mở mắt nổi, vì đêm qua thức khuya quá.
Lục Bạc Ngôn không ép cậu dậy, cúi xuống hôn lên mí mắt của cậu, "Anh chuẩn bị xong bữa sáng rồi, em dậy ăn đi. Anh phải đi bệnh viện, có chuyện gì thì gọi cho anh."
Thẩm Húc nhắm mắt, dựa cảm giác cũng hôn lên mặt anh một cái, Lục Bạc Ngôn lại dặn dò: "Nếu em ra ngoài chơi tuyết, nhớ chú ý giữ ấm đấy."
Thẩm Húc đột nhiên nhớ ra một chuyện, miễn cưỡng mở mắt, "Hôm nay anh mặc bộ đồ đó à?"
Vẫn đang trong phòng ngủ, Lục Bạc Ngôn chỉ mặc áo sơ mi, thậm chí còn chưa thắt cà vạt.
Lục Bạc Ngôn đáp: "Không mặc được."
Thẩm Húc không hỏi tại sao không mặc được, cậu đã nhớ ra.
Lúc đầu là Thẩm Húc biết thời tiết sẽ lạnh nên đã lấy ra bộ áo khoác mà Lục Bạc Ngôn luôn nhớ mãi, trong ảnh nhìn không rõ nhưng thực tế chất liệu rất dày, cầm trên tay còn cảm thấy nặng trịch.
Thẩm Húc đưa cho Lục Bạc Ngôn, "Thử xem?"
Lục Bạc Ngôn thử mặc, mặc cho cậu xem, Thẩm Húc nuốt nước bọt, Lục Bạc Ngôn cao lớn, chiếc áo khoác này mặc lên người anh rất có khí thế, Thẩm Húc tưởng tượng đến âm thanh giày da gõ trên sàn gỗ trong một bộ phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-danh-dau-mot-cai-di/3743446/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.