- Kiều tử, cậu thực sự không nhớ được ra đây là ai sao?
Ngữ Khê nhìn tôi bằng ánh mắt “ khâm phục” nói, tôi thành thật lắc đầu
- Cậu thật là, tớ rất tò mò không biết bên trong cái đầu này chứa những cái gì nữa. Cậu không nhớ cậu đã từng dẫn cậu ấy đi tìm lớp học hay sao?
Ngữ Khê nhìn tôi chán nản nói
- A.... Cậu chính là cái gì đó Hạo đúng không?
Tôi nhìn cậu ấy nói, chẳng cần nói cũng có thể tưởng tượng ra khuôn mặt điển trai của cậu bạn này khó coi đến mức buồn cười
Loading...
- Là Quách Hạo!
Quách Hạo nhìn tôi nhắc nhở
- Đúng đúng, là Quách Hạo
Tôi cười cười nhắc lại tên của Quách Hạo, thực ngại quá lần tiếp theo gặp bạn nam đẹp trai như vậy đáng ra phải để lại chút ấn tượng vậy mà tôi đến cái tên của người ta cũng không nhớ nổi nữa. Đúng là...
- Kiều ngốc, cậu thực là quá vô cảm rồi đấy. Cậu lại đối xử với ân nhân của mình như vậy hay sao?
Ngữ Khê nhìn tôi chán nản nói, cái gì mà ân nhân? Tôi nhớ là chỉ có chuyện tôi giúp cậu ấy chứ đâu có nhớ cậu ấy từng giúp tôi?
- Ân nhân?
Tôi nhìn Quách Hạo rồi lại nhìn Ngữ Khê với ánh mắt khó hiểu
- Cậu đó, lúc cậu gọi cho tớ thì Quách Hạo cũng ngồi gần đấy, nghe cậu nói trong điện thoại tớ sợ quá chẳng biết làm sao cũng may có cậu ấy đi cùng. Tớ cứ nghĩ hai người quen biết nhau nên để cậu ấy đi theo, cũng may có cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/1775734/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.