- Này tiểu Linh, em ở một mình có chắc là không có vấn đề gì chứ? Hay là anh thường xuyên tới đưa em đi chơi có được không?
Anh họ vừa lái xe vừa nói, nghe vậy tôi giật mình lắc đầu lia lia, xin lỗi đi chứ tôi chưa muốn rước phiền phức vào người một chút nào đâu
- Anh, cho em xin. Anh với anh Cao Lãng đều là người nổi tiếng, đều là tổng tài bá đạo lạnh lùng cao cao tại thượng, hơn nữa anh thường xuyên ra vào chỗ ở của em nếu người khác không biết lại nghĩ em được bao nuôi. Em còn chưa muốn rước thêm phiền phức, vẫn muốn sống an nhàn a!
Tôi nhìn anh nàu nỉ nói
- Em... chưa thông báo với mọi người mình là tam tiểu thư nhà họ Dương cháu ngoại nhà họ Trương sao?
Anh hai ngạc nhiên nói
Loading...
- Em đã nói em muốn sống tự lập, không dựa vào gia đình nữa rồi mà. Anh cũng biết trước giờ em đâu có công khai thân phận, đi đâu cũng bị phóng viên dòm nghó rất khó chịu. Anh xem không phải như như em và anh hai đều không phải tốt hơn hay sao?
Tôi nhìn anh cười cười nói, thấy vậy anh chỉ lắc đầu thở dài rồi đưa tay lên xoa đầu tôi. Có một tuyệt chiêu độc nhất mà tôi đúc kết ra và dùng từ nhỏ đến lớn đó là... chỉ cần cười thật tươi thì ai cũng phải nhượng bộ.
- Em cũng sắp học xong năm hai rồi ấy nhỉ? Có định học tiếp lên chương trình cao hơn như nghiên cứu sinh sau đó lên bằng thạc sĩ tiến sĩ không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/1775720/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.