Ông ngoại tức giận nhưng lại nói với vẻ mặt cưng chiều nhìn tôi nói
- Ông, chẳng phải cháu nói cháu muốn sống tự lập hay sao? Cháu cũng vì bận quá nên mới quên mất chuyện này mà thôi... hơn nữa chẳng phải hôm nay cháu tới để nhận lỗi với ông rồi hay sao? Sao ông còn giận cháu nữa vậy? Giận rất có hại cho sức khỏe nên ông đừng giận nữa có được không?
Tôi lắc tay ông nũng nịu nói, thấy vậy ông Lục tới giải vây cho tôi
- Được rồi, lão già cổ hủ này sao ông không nghĩ thoáng một chút, tụi trẻ bây giờ phải ra ngoài xã hội trải sự đời thì mới có thể trưởng thành. Bậc làm trưởng bối như chúng ta có thể bảo vệ chúng cả đời hay không đây. Ông còn muốn trách con bé? Trách nó sau này nó không thèm quay về nhìn mặt ông lúc ấy ông mới biết điều có đúng hay không?
Ông Lục nhìn ông ngoại nói, thấy vậy ông ngoại xoa đầu tôi bất lực nói
- Được rồi nha đầu, ra ngoài phải biết bảo vệ bản thân đừng để người khác lừa. Nếu cháu thừa hưởng chút mưu mô của ba cháu hay của các anh cháu thì lão già này đã không phảo lo lắng những chuyện không đâu rồi
- Ông, cháu lớn rồi mà. Cháu tự biết thế nào là đúng. Ông không cần lo lắng đâu! Loading...
Tôi mỉm cười nhìn ông nói, ông không trả lời mà chỉ gật đầu đồng ý
- Lão gia, Cao Lãng và Tuấn Lãng thiếu gia nói đợi kết thúc cuộc họp sẽ về ngay. Còn cậu chủ nói đến tối mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/1775719/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.