Anh hai nói hết câu thì quay mặt nhìn ra cửa, tôi và anh bắt gặp ngay gương mặt tức giận của Tiểu Băng. Trong nháy mắt tôi có cảm giác giống như bản thân mình vừa làm chuyện gì đó sai trái sau đó liền lập tức bị lăng trì....không còn một mảnh xương
- Các người nghĩ đây là đâu mà dám làm chuyện dung tục như vậy kia chứ?
Tôi vag anh hai ngơ ngác nhìn Tiểu Băng, chúng tôi có làm chuyện dung tục sao?
- Tiểu Băng, có chuyện gì sao?
Tôi ngạc nhiên hỏi cô bé, chuyện dung tục là chuyện gì? Tôi và anh hai hoàn toàn trong sáng.... chỉ là ban nãy anh hai giúp tôi rút cổ tay ở trong cái bình ra mà thôi.... chẳng hiểu tại sao tôi lại cho nó vào trong cái bình nhỏ xíu ấy được...
- Hai người.... xin...xin lỗi vì đã làm phiền, hiểu...hiểu nhầm mà thôi. Hai người cứ tiếp tục tiếp tục đi
Nói rồi Tiểu Băng vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, gương mặt thoáng ửng hồng vì ngượng hơn nữa hình như... tôi thấy em ấy... cố gắng nhịn cười. Tôi biết ngay mà...ai nhìn thấy mà không cười được cơ chứ
- Con bé ngốc này, lần sau không được nghịch dại như vậy nữa có biết chưa hả? Ban nãy anh còn nghĩ nếu như không rút ra được cả đời này em phải mang bàn tay bình này thì phải làm sao đó?
Hahah.. bàn tay bình.... đúng là suy nghĩ của anh hai lúc nào cũng khiến người khác phải ngạc nhiên nha. Tôi chẳng dám phản bác chỉ lặng lẽ le lưỡi gật đầu
Nhưng mà biểu hiện ban nãy của Tiểu Băng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/158661/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.