Vừa bước vào cửa phòng, chưa kịp đóng cửa tôi mệt mỏi ngồi xụp xuống cạnh cửa, không biết lựa chọn như vậy có đúng hay không? Tiếng chuông điện thoại reo lên kéo tâm hồn đang nơi khác quay về, lười nhác mở điện thoại ra xem, là ba... đã lâu chưa được nghe giọng nói của ba, đặt điện thoại xuống đất mở loa, đầu tựa vào hai đầu gối mệt mỏi nghe
- Alo? Ba??
- Cục cưng... con khỏe không?
Ba cất giọng trầm ấm lên hỏi tôi, giọng nói này... chỉ cần trước đây nghe thấy dù sợ hãi cỡ nào cũng cảm thấy rất an toàn, ngày xưa vẫn vậy mà bây giờ vẫn vậy.
- Ba.. ba không cần lo cho con, con rất tốt, sẽ biết tự chăm sóc cho bản thân. Nhất là ba đó, ba đừng suốt ngày cắm đầu vào công việc mà quên mất bản thân. Phải giữ sức khỏe thật tốt đó có biết không?
Tôi vẫn dựa dầu vào chân mà nói, ba lúc nào cũng vậy, chẳng biêưs có chăm sóc bản thân tốt không nữa
- Cục cưng... năm nay... con có về không?
Ba ngập ngừng hỏi như không nỡ khơi lại vết thương lòng
- Ba... năm nay con ... có lẽ con không quay về được rồi. Có một số sự cố .... con làm mất hộ chiếu rồi.. ba nói với hai bác một tiếng hộ con
Tôi mệt mỏi nhìn điện thoại nói, năm nay.... là lần đầu tiên tôi không ở cạnh cậu... cậu có giận tôi không?
Bên đầu dây bên kia trầm mặc hồi lâu vẫn chưa có hồi đáp như muốn lựa chọn câu từ để không làm đối phương tổn thương
- Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/158642/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.