"Tôi nói cháu bị điếc sao?"
Lâm Miên Nhi khó chịu đẩy anh ra.
"Chẳng phải chú đuổi tôi à? Bây giờ ngăn cản cái gì?"
"Lấy lí do gì mà ngăn cản tôi."
Lâm Miên Nhi cứng rắn nói lúc trước cô không có lí do gì để anh bênh, bây giờ anh cũng chẳng có lí do gì để cản cô.
Nghiêm Minh không quân tâm lời cô nói ánh mắt anh lướt qua người đàn ông bên cạnh cô.
"Cậu định đưa cô ấy đi đâu?"
"Dĩ nhiên đưa về nhà rồi."Vương Hiên lên tiếng giọng anh ấm áp trái ngược hoàn toàn với sự lạnh lùng của Nghiêm Minh.
Nhìn ánh mắt của anh dành cho Vương Hiên chẳng mấy thiện cảm. Vương Hiên không quan tâm điều đó lắm sợ cô lạnh nên muốn đưa cô vào xe.
"Vào xe đi ngoại này lạnh lắm."
"Không được vào." Nghiêm Minh trầm giọng ra lệnh. Sau đó anh trực tiếp kéo Lâm Miên Nhi về phía mình rồi ôm cô lên. Lâm Miên Nhi giãy giụa muốn thoát khỏi cánh tay anh.
"Tránh xa cô ấy ra một chút." Nghiêm Minh lạnh lùng cảnh cáo Vương Hiên rồi ôm cô về xe mình.
"Chú làm gì vậy!! Mau bỏ tôi xuống."
"Chú không ở với vợ tương lai chạy tới đây làm gì?"
"Mau bỏ ra."
Lâm Miên Nhi không ngừng gào thét đánh đấm vào người anh. Nhưng Nghiêm Minh vẫn một mực ôm cô trước mặt mặc kệ cô đánh mình.
Vương Hiên nhìn bóng lưng Nghiêm Minh ôm Lâm Miên Nhi không biết trong đầu suy nghĩ điều gì. Nghiêm Minh của ngày trước và bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-kho-tinh-cua-em/2868678/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.