Nguyễn Phục Hưng ngồi chéo chân trên chiếc sofa đặt ngay phòng thử đồ lớn. Người đàn ông đứng bên cạnh anh cúi người hỏi:
“Hưng thiếu, Chi tiểu thư đã thay gần 20 bộ rồi… Tôi e là trễ giờ họp!”
Nguyễn Phục Hưng đưa tay lên ngắt lời người đàn ông:
“Còn 1 tiếng nữa mới bắt đầu, cứ để em ấy thoải mái một chút.”
Ánh mắt anh không dán lên người Chi Chi mà nhìn xa vào chiếc váy màu đỏ.
“Ngài thích chiếc váy đó?”
Chi Chi thấy anh cứ nhìn chầm chầm vào nó mà không nhìn cô liền nhào xuống ngồi bên cạnh anh:
“Anh Hưng! Hay em mặc cho anh xem nhé!”
Nguyễn Phục Hưng trầm ngâm suy nghĩ, thấy thế Chi Chi sai người mang chiếc váy đỏ cho cô. Bỗng
Nguyễn Phục Hưng lắc đầu bảo:
“Cái này gói lại cho tôi!”
“Dạ vâng ạ!”
“Anh Hưng, em còn chưa thử mà!”, Chi Chi đến gần câu cổ anh mà nũng nịu.
Anh đột nhiên đẩy cô ra:
“Bộ đó không thích hợp với em. Em mau thay bộ màu trắng đầu tiên đi!”
“Thế anh dành bộ đó cho ai?”
Nguyễn Phục Hưng nhíu mày không đáp. Chỉ là anh luôn cảm thấy bộ váy này sẽ thích hợp cho một người không nhìn rõ mặt mà anh hay thấy trong mơ. Chi Chi ấm ức thay lại bộ áo đầm trắng hở vai bó sát. Phải công nhận một điều là dáng của cô ta rất chuẩn. Vốn liếng không chỉ có vậy, còn cả một gia thế khủng sau lưng cô ta. Ở thành phố này, ai mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-hung-xin-dung-buoc-/3351562/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.