“Hưng thiếu! Xin ngài tha mạng… Bọn tôi chỉ làm theo sự sai bảo của lão Hắc tử!”
Hai tên thuộc hạ chắp tay van xin. Nguyễn Phục Hưng ngồi trên ghế ở giữa kho hàng. Ánh đèn chớp tắt mơ hồ hắc lên gương mặt anh tú của anh. Thoát ẩn thoát hiện trong bóng tối khiến người đối diện không khỏi rùng mình.
Anh hiện đang đang mặc áo vest đen hoàn toàn đối lập với thế giới của những thiên thần áo trắng, giàu lòng nhân ái.
Anh đứng dậy, thẳng tay tát cho người đàn ông trước mặt:
“Chát"
Người đàn ông xịt máu mũi tiếp tục cầu xin. Nhưng ánh mắt ấy lạnh lùng đến phát run:
“Nói! Hắn ta ở đâu?”
“Xin Hưng thiếu tha mạng… Tôi không biết!”
Anh lấy con dao phẫu thuật từ trong túi ra, xoay vòng một cách điêu luyện. Rồi thẳng tay phóng xuống nền gạch. Con dao theo lực cắm thẳng xuống đến khó tin.
Người đàn ông run như cầy sấy nói không nên lời.
“Ngươi có biết thiên thần mang cánh đen người ta gọi là gì không?”
Người đàn ông lắc đầu lia lịa: “Tôi… không biết…”
Nguyễn Phục Hưng cười khẩy: “Vậy để ta nói cho ngươi biết!”
“Tôi biết rồi… Xin ngài tha mạng. Lão Hắc tử hắn đang ở kho hàng phía đông. Hơn nữa hắn đang buôn người…”
Nguyễn Phục Hưng nhíu mày: “Chuyện này ngươi dám nói đùa với ta?”
Tên đàn ông đó lếch lếch đáng thương: “Thật sự vì gia đình tôi mới bị hắn ép đến mức đi đối đầu với ngài. Xin ngài tha cho tôi… Nếu có nửa lời gian dối. Tôi xin chịu mọi hình phạt!”
Nguyễn Phục Hưng đứng dậy rời khỏi kho hàng như một cơn gió. Anh ra chiếc xe màu đen có giáp chống đạn. Chiếc xe này được Ba nuôi đặt riêng cho anh, khi làm việc cho ông ta.
Anh ngồi vào trong xe yên vị. Tài xế nổ máy, quay đầu hỏi:
“Hưng thiếu! Ngài muốn đi đâu?”
“Chúng ta đi đến phía đông. Còn nữa, mau gọi cho lão gia!”
“Vâng thưa ngài!”
Nguyễn Phục Hưng ngồi chéo chân, ánh mắt đăm chiêu nhìn về phía xa. Trong đầu đang tính toán từng chi tiết nhỏ.
…
Màn đêm buông xuống trên bến cảng. Nơi sầm uất như cái thành phố này, thì bến cảng là miếng mồi ngon cho những người làm ăn.
Nơi đây được tách ra làm hai bến cảng phía đông và tây. Ba của Nguyễn Phục Hưng nắm gọn mảnh đất phía tây sầm uất. Còn phía đông có nhiều thành phần bất hảo khó đoán. Hầu như nơi này dành cho những thương gia tầm trung cấu xé “miếng mồi ngon". Hơn nữa, giao dịch của bọn họ thường không minh bạch. Nhiều trận ẩu đả xảy ra thương tâm.
Tài xế nét mặt nhăn lại: “Hưng thiếu, hay là chúng ta về bàn bạc lại với lão gia… Cậu đơn thân độc mã như vậy, e là quá mạo hiểm!”
Nguyễn Phục Hưng đang ngồi tựa lưng, mắt nhắm yên tĩnh. Giọng ấm trầm cất lên:
“Tự tôi có tính toán!”
Anh mở ngăn kéo bí mất trong xe lấy khẩu súng lục theo bên mình.
Trong khẩu súng này chỉ có 6 viên đạn. Thiết kế đặt biệt chính là hết đạn, dao tâm sẽ được bật lên.
…
Xe thắng gấp ở đầu bến cảng.
Nguyễn Phục Hưng tay bỏ vào túi quần âu bước xuống xe, phía sau có một chiếc xe màu đen cũng đến gần. Trung Hiếu và Hoàng Ân xuống xe đi đến cạnh Nguyễn Phục Hưng mà cúi đầu:
“Xin lỗi Hưng thiếu, chúng em đến trễ!”
Hai người này là thân tín bên cạnh lão gia nhiều năm. Bọn họ tuổi không chênh lệch mấy. Chỉ là cấp bậc có hơi khác một chút.
Thấy hai người họ, chân mày của Phục Hưng dãn ra mấy phần. Anh ra lệnh:
“Xét!”
Hai người gật đầu tiến lên xem xét kho hàng trước mặt, bên trên có xích quấn quanh mấy vòng.
Trung Hiếu bẩm báo:
“Hưng thiếu, cửa khóa rồi!”
Phục Hưng không nhanh không chậm trả lời: “Phá đi!”
Hoàng Ân vội ngăn cảng: “Hưng thiếu, chúng ta làm như vậy có trắng trợn quá không? Trước giờ chuyện làm ăn của lão Hắc tử, lão gia không động vào. Chúng ta…”
Nguyễn Phục Hưng lạnh lùng ngồi vào trong xe:
“Lúc hắn nói cha ta cướp hàng của hắn, hắn có ngại miệng không? Ngươi cũng biết trước giờ, cha ta không dùng thủ đoạn dơ bẩn.”
Hoàng Ân gật đầu, “Ngài nói đúng.”
Nghe từ phía xa tiếng xích sắt rơi xuống đất, người của lão gia cũng đã đến. Họ đẩy mở cổng.
Trung Hiếu nhanh chóng trở lại trước xe. “Hưng thiếu, làm xong rồi.”
Nguyễn Phục Hưng gật đầu, Trung Hiếu và Hoàng Ân ngồi vào hai bên xe, một đường lái thẳng vào trong.
Kho hàng tối đen như mực, bên trong như mê cung hàng hóa chất đầy khiếp sợ.
Không khí yên ắng đến lạ. Nguyễn Phục Hưng xuống xe, giọng nói lạnh lùng cất lên:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]