Nguyễn Phục Hưng lái chiếc xe băng qua con phố náo nhiệt đến ngay cổng căn biệt viện to nhất thành phố. Phải nói ở cái đất đắt xắt ra miếng thế này mà còn ở một vị trí đẹp, chắc hẳn đây không phải người tầm thường.
Xe dừng trước cổng chính, người hầu cung kính ra mở cửa. Một đường thảm đỏ trải dài. Từng bước chân của anh không được phép đặt lên nền gạch lạnh lẽo.
“Hưng thiếu! Ông chủ đợi cậu rất lâu rồi! Mời cậu!”
Phục Hưng sải bước trên thảm đỏ đi vào trong căn biệt thự màu trắng uy nghi. Có thể nói tất cả những vật dụng trong nhà đều như được dát vàng. Nếu không là hàng nhập khẩu thì cũng là hàng cao cấp đặt riêng ở trong nước.
Nguyễn Phục Hưng bước qua phòng khách rồi đi đến phòng bếp. Ở đó có một người đàn ông trung niên đang cầm thìa vàng ăn thịt bò tái.
“Về rồi à? Ngồi xuống ăn đi!”
Nguyễn Phục Hưng cài lại áo khoác vest của mình, cúi chào thật sâu rồi ngồi vào bàn.
Người hầu tự động trải khăn lên đùi anh. Bộ chén bằng vàng cũng được nhanh chóng dọn ra:
“Mời cậu!”
Thịt bò tái được bưng đến trước mặt anh thì người đàn ông đột nhiên nhăn mặt, ném đĩa vào mặt tên phục vụ. Chỉ cần thiếu một chút hắn đã bị chọc mù đôi mắt:
“Ngươi không biết cậu chủ ngươi không thích ăn thịt bò tái sao? Mau làm lại ngay!”
Người hầu cúi đầu tay run rẩy cầm đĩa thịt bò vào lại phòng bếp. Người đàn ông quát lớn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-hung-xin-dung-buoc-/3351554/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.