Đau lòng anh hay đau lòng cô?
Mạc Thiên Di lấy tay lau nước mắt. Cô không thể tìm được lý do để từ chối anh. Đành thay quần áo đi theo anh một chuyến.
…
Không khí trên xe yên lặng đến nghẹt thở. Cô quay người phía cửa sổ rồi giả vờ nhắm mắt ngủ.
“Em không tò mò chúng ta đi đâu sao?”
Mạc Thiên Di vẫn im lặng không trả lời. Anh lại tiếp tục nói:
“Nếu thấy đói em bảo anh dừng xe, chúng ta tìm gì ăn rời đi tiếp!”
Vẫn không khí im lặng.
Anh không hỏi nữa để yên cho cô ngủ. Lâu lâu lại chỉnh chiếc áo khoác đang đắp cho cô.
Mặt trời ló dạng làm Mạc Thiên Di chói mắt. Cô lấy tay che đi ánh nắng của ngày mới. Nhìn bên cạnh không thấy Nguyễn Phục Hưng đâu. Cô mở cửa xe bước ra tìm anh. Vừa xuống xe, cái không khí lạnh đã bao trùm. Mùi hương của núi rừng dễ chịu biết bao.
Nơi này là cao nguyên. Bình yên và đẹp đẽ. Cô bước đến vài bước, tìm kiếm. Trong làn sương mù, bóng dáng người thanh niên đang nhìn xa xăm, nhìn có góc nghiêng này, gương mặt anh anh tú khiến hiện ra làm cho người đối diện phải nao lòng.
Bất giác cô đi đến vươn tay định ôm anh nhưng cũng may lý trí nhắc nhở. Cô liền thu tay lại.
“Ư hừm! Chào buổi sáng!”
“Chào em! Ngủ có ngon không?”
Cô gật đầu. Cô thật sự muốn giữ khoảng cách với anh. Nhưng lúc nhìn anh, lại có ý định muốn giữ anh làm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-hung-xin-dung-buoc-/3351546/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.