Trong phòng siêu âm B yên tĩnh của một bệnh viện tư nhân có ba người đàn ông, một nằm một ngồi một đứng. Bầu không khí nôn nóng lạ lùng.
Giang Tự nằm trên giường, lộ ra bụng dưới có hơi phồng lên. Trên đầu Thẩm Phương Dục dán một miếng băng gạc, đứng một bên khoanh tay nhìn chằm chằm hình ảnh trên màn hình siêu âm. Đường Khả đang cầm đầu dò lướt trên bụng Giang Tự, bên dưới mắt treo hai cái quầng thâm to đùng.
"Giang Tự, bởi vì nghe mấy câu hát hôm trước cậu bật mà tôi mất ngủ hai đêm rồi đấy. Chỉ cần nhắm mắt một cái là mấy câu "A~~~~" tẩy não đó vang lên liên tục không ngừng luôn." Đường Khả nói.
Giang Tự cười như không cười: "Tôi đã sống như vậy hơn một tuần rồi đấy."
"Cậu mà mất ngủ gì, tôi thấy cậu ngủ say như chết thì có." Thẩm Phương Dục nói.
Hắn vừa nói xong đã thấy hai đôi mắt bắn qua đây cùng lúc.
Một ánh mắt ngạc nhiên tò mò hóng chuyện, một ánh mắt ngầm cảnh cáo sẽ giết người diệt khẩu.
Thẩm Phương Dục: "..."
"Khụ khụ."
Thẩm Phương Dục phất tay, nói với Đường Khả: "Tập trung làm đi."
Hiển nhiên bác sĩ Đường không thể tập trung làm siêu âm được nữa, cậu ta càng nghĩ càng thấy hình như bản thân đã phát hiện được việc ghê gớm gì đó rồi: "Hai người..."
Ánh mắt trông mong nhìn Giang Tự..
"Bọn tôi không có sống chung!" Giang Tự nói.
"Tôi chưa nói hai người sống chung mà!!" Đồng tử của Đường Khả rung lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/2861019/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.