Dù có nói gì đi chăng nữa thì Chân Điềm cũng không muốn đi bệnh viện nhổ răng. Đại Lộ thấy không khuyên được cô, nên cũng mặc kệ.
Đại Lộ: “Đến lúc răng lại đau nữa, tớ cũng mặc kệ cậu.”
“Lần sau, khi ăn uống tớ sẽ cẩn thận, sẽ không có gì đâu.”
Hai ngày sau, quai hàm của Chân Điềm sưng viêm lên phát đau do bị răng mọc lên chọc vào, cô rưng rưng nước mắt cố gắng học xong tiết thư pháp.
Buổi trưa, lúc cô đi mua thuốc kháng viêm thì gặp Đại Lộ đi ăn cơm. Đại Lộ tháo khẩu trang đen của cô ra thì nhìn thấy cái má sưng tấy của cô.
“Ấy chà, cậu bị muỗi chích à? Sưng lên rồi.”
Chân Điềm đáng thương nhìn cô nàng: “Răng của tớ lại bị đau rồi.”
“Ồ, vậy hôm trước ai đã nói nó tốt rồi mà, đây là quả báo sao?”
Chân Điềm nắm lấy tay cô nàng: “Hai ngày sau cậu phải đi cùng tớ đến bệnh viện.” Đại Lộ hừ một tiếng, còn chưa kịp từ chối thì Chân Điềm đã nắm lấy tay cô lắc nhẹ, cùng với khuôn mặt nịnh nọt: “Đi đi mà, tớ mời cậu một bữa thật thịnh soạn nha!”
“Đạo đức giả, đau chết cậu đi.”
“Người ta sợ mà.”
“Ngày mai có tiết không? Chúng ta dậy sớm đến bệnh viện.”
“Không có tiết, chúng ta có thể đổi bệnh viện khác không?”
Đại Lộ nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu: “Cậu đã thanh toán phí hết rồi, còn muốn đổi bác sĩ sao?”
Lúc này, Chân Điềm chợt nhớ tới chuyện này: “Đúng nhỉ, mình đã thanh toán hết rồi.”
“Đừng đổi, bệnh viện tư còn đắt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-giang-co-chut-ngot/777802/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.