Lúc Lạc Tâm đến sân bay Cố Hoài Niệm vẫn ngồi ngắm nghía chữ kí rồng bay phượng múa của thần tượng, còn cười tủm tỉm hệt như một kẻ ngốc.
"Niệm Niệm, cậu bị sao thế? Tự dưng nhìn tờ giấy cười một mình, bộ vừa gặp trai đẹp à?"
Lạc Tâm đi đến trước mặt Cố Hoài Niệm, vỗ nhẹ vào bả vai của cô ấy, khó hiểu hỏi.
Cố Hoài Niệm vẫn không thể rời ánh mắt khỏi chữ kí kia, một mực nhìn chằm chằm nó giống như muốn xuyên thủng luôn cả tờ giấy, tạm bợ trả lời cô bạn nào đó.
"Không có gì."
Nhận được câu trả lời cộc lốc, Lạc Tâm bĩu môi, thầm nghĩ cô bạn Cố Hoài Niệm này thật lạ, chắc chắn có vấn đề. Nghĩ vậy, Lạc Tâm rón rén đi lại gần hơn, nhanh tay cướp lấy tờ giấy trên tay Cố Hoài Niệm, xem thử thứ gì đã khiến cô bạn mình mê mẩn đến vậy.
Đập mắt vào Lạc Tâm là chữ kí rồng bay phương múa của nam ca sĩ Lâm Diệc Tư, một thần tượng của giới trẻ hiện nay, hai mắt cô sáng quắc chớp chớp nghiêng người nhìn cô bạn bên cạnh.
"Cậu làm sao có được cái này?" Lạc Tâm không giấu nổi phấn khích mà hỏi.
Cố Hoài Niệm giật lại tờ giấy chữ kí, nhanh chóng cất vào túi, cảnh giác liếc nhìn Lạc Tâm.
"Tôi vừa gặp anh ấy xin đó. Cậu đừng mơ cướp làm của riêng, hứ!"
Lạc Tâm hậm hực nhìn Cố Hoài Niệm, trong lòng thầm nghĩ cô bạn thân thật may mắn, cư nhiên lại gặp được Lâm Diệc Tư ở sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-duong-ngan-van-lan-dung-yeu-em/3744180/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.