Rời khỏi bệnh viện Bắc Thành, Lạc Tâm bắt xe đi đến công ty, cô đã suy nghĩ rất lâu để đưa ra quyết định nghỉ việc. Ba mẹ cần cô, Lạc gia cũng cần cô, vậy nên không thể trốn tránh mãi được.
Bước ra khỏi văn phòng giám đốc, Lạc Tâm đi đến bàn làm việc mình đã gắn bó hơn nửa năm trời, lòng buồn man mác.
Suốt quãng thời gian qua, có vui, có buồn. Nhưng cũng có rất nhiều kỉ niệm đẹp với những đồng nghiệp thân thiết, giờ chia tay quả là có chút không nỡ.
Thấy Lạc Tâm thu dọn đồ đạc, Hạ Noãn Noãn vừa từ bên ngoài đi vào thoáng giật mình, bước nhanh về phía cô.
"Lạc Tâm, cô sao lại thu dọn đồ đạc vậy? Cô nghỉ việc sao?" Hạ Noãn Noãn hơi cau mày, giọng nói vô cùng gấp gáp.
Lạc Tâm khẽ mỉm cười, gật đầu, "Ừ, tôi xin nghỉ việc rồi."
"Sao lại xin nghỉ việc? Không phải công việc vẫn rất tốt sao?" Hạ Noãn Noãn nghi hoặc nhìn Lạc Tâm.
Cô ấy thật sự không hiểu tại sao Lạc Tâm lại đột ngột xin nghỉ việc, rõ ràng sáng nay cô còn gọi điện kêu cô ấy giúp đỡ, vậy mà đến chiều lại bất ngờ nói nghỉ việc.
Rốt cuộc thì vì lý do gì chứ?
"Công việc rất tốt nhưng mà tôi phải về tiếp quản công ty, phụ giúp ba tôi. Cho nên không thể tiếp tục ở lại đây nữa." Lạc Tâm thành thật trả lời.
Hạ Noãn Noãn như nghe được tin động trời, cô ấy mở to đôi mắt kinh ngạc nhìn Lạc Tâm, hỏi lại:
"Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-duong-ngan-van-lan-dung-yeu-em/3744175/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.