Mưa lất phất rơi, từng hạt li ti đọng trên mái hiên cửa hàng hoa, tạo thành những vệt dài chảy xuống dưới mặt đất lạnh lẽo.
Lạc Tâm thở ra một hơi, vươn tay hứng lấy những hạt mưa mỏng manh tựa bụi mịn kia, khẽ ngẩng đầu nhìn lên nền trời âm u xám xịt.
Kiểu thời tiết tháng mười một này làm cho con người ta có chút khó chịu, vừa lạnh lẽo vừa âm u, tâm trạng cũng theo đó mà tụt dốc không phanh.
Tiết trời sáng sớm hôm nay rõ ràng rất tốt, nên lúc đi ra ngoài Lạc Tâm đã không mang theo dù, ấy vậy mà mới xế chiều trời lại chuyển lạnh, mưa còn không ngớt.
"Haizz...bao giờ mưa mới tạnh đây?" Cô thở dài một cái, tự lẩm nhẩm.
Một khoảng không tĩnh lặng lại diễn ra, Lạc Tâm vẫn đăm chiêu nhìn ra màn mưa, ngoài đường cũng chẳng có lấy một chiếc taxi.
Chỗ Lạc Tâm đang đứng thuộc một thị trấn nhỏ phía nam Bắc Thành, giao thông chậm phát triển, kéo theo nền kinh tế cũng lạc hậu. Cho nên con đường đi đến thị trấn này rất ít người qua lại, thậm chí đôi lúc chẳng có lấy một bóng người.
Thật ra Lạc Tâm cũng chẳng buồn đi tới nơi này đâu, tất cả là vì công việc cấp trên đã giao phó.
Với đồng lương ít ỏi kia cô có thể nghỉ việc bất cứ lúc nào, nhưng mỗi lúc như vậy cô bỗng nhận ra bản thân đã chẳng còn là thiên kim đại tiểu thư ngậm thìa vàng nữa.
Hơn một năm trước Lạc Tâm đã cãi nhau một trận với ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-duong-ngan-van-lan-dung-yeu-em/3744173/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.