Sáng sớm hôm sau Trình Lạc tỉnh dậy, cô nhớ lại hôm qua hình như đã nghe được ai nói, phải chết gì gì đó, chẳng nhẽ là Từ Viên Khang? Nghĩ tới đây Trình Lạc vội bước xuống ra ngoài tìm anh. Khi cô ra tới phòng khách thì thấy Từ Viên Khang đang nằm đấy, trên sofa. Trình Lạc tiến tới khom người xuống nhìn anh, khẽ cười nói thầm :
" Cũng khá đẹp trai đấy chứ! " Đúng lúc này Từ Viên Khang động đậy tỉnh dậy, Trình Lạc giật mình lùi về phía sau. Từ Viên Khang nhìn thấy cô thì nói :
" Trình Lạc, chào buổi sáng. "
Hai má Trình Lạc phiếm hồng đáp lại :
" Ò.. Chào... Chào buổi sáng. " Từ Viên Khang thấy cô hơi lạ nên quan tâm hỏi :
" Trình Lạc, mặt em làm sao vậy? Em bị ốm sao hai má đỏ như vậy? "
Trình Lạc : " Tôi không có ốm!. "
" Không ốm? Vậy là do em đã làm chuyện xấu gì sao? Hay là trong lúc tôi ngủ em đang hôn trộm tôi? "
Trình Lạc vội vàng phủ nhận : " Tôi không có anh... Anh đừng có nói bậy. "
" Em đang chột dạ sao? " Vừa nói Từ Viên Khang vừa tiến tới ép cô vào bức tường. Trình Lạc cố tránh ánh mắt của anh nói :
" Từ Viên Khang, anh tự kiêu quá rồi đấy. " Nói xong Trình Lạc dùng sức đẩy anh ra rồi chạy vào phòng. Trình Lạc tiến về phía giường một tay ôm lấy ngực mình một tay khẽ quạt.
Trình Lạc : " Sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-cua-anh/2967824/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.