Ngày hôm sau khi cô thức dậy toàn thân ê ẩm nhích nhẹ một cái liền cảm thấy đau lúc này cô mới phát hiện trên hông của mình có một cánh tay thì cô giật mình hét lên.
- Aaaaaaaa........
- Mọi sáng sớm mà em la hét cái gì vậy hả?
-Anh anh...đồ bỉ ổi.
-Ừ giờ em mới biết sao hơi muộn rồi. Lần sau tôi cấm em không được tiếp sức với bất kì một tên đàn ông nào hết nếu để tôi thấy thì hậu quả sẽ khống giống như ngày hôm qua đâu.
-Vì sao anh lại làm như vậy tôi có là gì của anh đâu mà anh làm vậy với tôi tôi cũng có tự do của tôi chứ sao anh lại cấm tôi như vậy hả?
- Vì em là của tôi, là người phụ nữ của tôi không phải là của bất kì người đàn ông nào khác.
Sau chuyện ngày hôm đấy thì cô cũng không có gặp lại anh và cũng không biết là anh đã đi đâu cho đến một hôm lúc cô học về vừa bước vào tới ngưỡng cửa đập vào mắt cô là một đống quần áo hỗn độn bên trong có một vài âm thanh khiến người ta đỏ mặt cô biết đó là chuyện gì. Điều đó khiến cô đau nhói con tim cô biết cô có thích anh lần đó cô làm chuyện đó với cô cô không trách nhưng anh lại khiến cô đau cô phải làm sao đây.
Sau một tối ngủ trong nước mắt cô thức dậy với hai con mắt đỏ hoe khi Trần Minh Tuấn nhìn thấy thì không khỏi bực mình và lôi cô ra chất vấn.
- Tại sao mắt lại đỏ có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-anh-la-ten-luu-manh/107126/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.