Chương trước
Chương sau
????
Trong tập tranh đều là những chuyện điên loan đảo phượng kia, giải hết các kiểu tư thế cơ thể, Vương Nhất Bác xem thế là đủ rồi. Hắn lật qua nhanh, thấy cuối trang ghi: Chuyện tốt này phối hợp với Hòa Xuân Tán hoặc Tiêu Hồn Cao, tiến vào chốn tiên cảnh. Chúc bạn những điều tốt đẹp nhất.
Phía dưới còn có chữ viết cực nhỏ: Người bán lương thiện không chỉ cung cấp diệu chiêu dục tiên dục tử, còn cung cấp phương pháp thụ thai cực chuẩn, sau khi hành phòng có thể lót dưới mông, bách phát bách trúng.
Vương Nhất Bác chống cằm xem xong, thầm nghĩ đáng tiếc Chiến Chiến của chúng ta là nam tử, chiêu này không dùng được. Hắn quăng sách, nhìn nhìn hai hộp thuốc mỡ kia, đầu nhỏ hiện lên linh quang, thì ra hai hộp này dùng phối hợp hành phòng a.
Tiêu Chiến vùi trong chăn, chỉ lộ ra khuôn mặt xinh đẹp: "Nhất Bác, là gì a?"
Ngón tay của Vương Nhất Bác dính chút Hòa Xuân Tán để Tiêu Chiến liếm, Tiêu Chiến nói: "Ăn sao?" Vương Nhất Bác để đầu ngón tay lên môi Tiêu Chiến, Tiêu Chiến ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi liếm liếm, nói: "Thơm quá." Vương Nhất Bác không đáp, lại thấm một ngón tay. Tiêu Chiến liếc mắt nhìn Vương Nhất Bác, thấy hắn rũ mắt, trên mặt không có biểu cảm gì, trước liếm sạch ngón tay hắn, hỏi: "Nhất Bác, sao vậy? Tập tranh kia là gì a?"
Vương Nhất Bác đi lấy tập tranh, lật tới một tờ trong đó, chỉ vào nói: "Chiến Chiến, hôm nay chúng ta chơi cái này được không?"
Tiêu Chiến giương mắt nhìn một chút, thoáng chốc đôi mắt mở vừa tròn vừa lớn. Vương Nhất Bác nhìn mà cười ngây ngô: "Chiến Chiến thích không?"
Tiêu Chiến trợn tròn mắt lắc đầu, môi khẽ nhếch, lộ ra hai cái răng thỏ: "Cái này... là sách gì a? Sao ở trong ngăn tủ của ta?"
Lúc đầu Tiêu Chiến cho rằng có phải Vương Nhất Bác đang chơi y không, nhưng với tính cách của Vương Nhất Bác, sẽ không làm ra chuyện cao thâm như vậy, Vương Nhất Bác muốn gì chỉ cần nói một câu. Tiêu Chiến không nghĩ ra, là người khác bỏ nhầm hay là đang trêu cợt y? May là bị Vương Nhất Bác phát hiện, nếu là người khác...... Tiêu Chiến ngẫm lại, sắc mặt cháy đỏ bừng. Thiêu đốt một cái, Tiêu Chiến cảm thấy toàn thân mình không thích hợp, nóng quá, thật là nóng, khăn trải giường phía dưới dán da thịt của mình, giống như bốc cháy.
Tiêu Chiến chớp chớp mắt, dưới khóe mắt y tràn ra chút nước, y nghe thấy tiếng thở dốc của mình. Tiêu Chiến xốc chăn lung tung, độ ấm bên ngoài thấp hơn một chút, đầu v* vốn nhạy cảm của y không chịu nổi kích thích, lại run run cứng vài phần. Tiêu Chiến khó chịu mài mài khăn trải giường phía dưới, ngứa, toàn thân thật ngứa. Y rò rỉ chảy nước, khóe miệng chảy nước miếng, hậu đình chảy nước tê dại, đằng trước cũng cứng vểnh lên, không biết xấu hổ mà phun dịch.
Tiêu Chiến ôm Vương Nhất Bác, nói: "Ta bị sao vậy? Nhất Bác, ta nóng quá... Phía sau rất ngứa, ngươi mau gãi gãi cho ta đi......"
Vương Nhất Bác nhìn, ực một tiếng nuốt xuống một ngụm nước miếng, hắn còn nhớ hộp cao kia, lấy ngón trỏ quét một đống lớn nhét vào hậu đình của Tiêu Chiến. Chỉ chút động tĩnh này, dường như Tiêu Chiến lại không chịu nổi, hậu đình co rút muốn bắn.
Mắt Vương Nhất Bác tỏa sáng, cởi y phục vài cái, bò đến trên người Tiêu Chiến, nói: "Chiến Chiến, ta thương ngươi."
Tiêu Chiến thở phì phò: "Lúc nãy ngươi... đút cho ta... có phải xuân dược không......"
Trên người Tiêu Chiến ra rất nhiều mồ hôi, thơm quá, Vương Nhất Bác một bên hôn một bên nói: "Phải. Đừng sợ, ta gãi cho ngươi."
Chỉ một chút thời gian này, Tiêu Chiến đã bị đốt đến mức thần chí mất hết, y chủ động nâng mông qua Vương Nhất Bác, trong miệng Vương Nhất Bác còn níu đầu v* của Tiêu Chiến không thả, Tiêu Chiến nóng vội bắt lấy phía dưới của Vương Nhất Bác: "Nhanh... Nhanh lên... Trước cắm vào đi..."
Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến hai mắt thất thần, tóc mái dán khuôn mặt, nhịn không được hôn lên, nói: "Tới tới!"
Vương Nhất Bác đi vào liền cảm giác bên trong thật sự là tiên cảnh, vừa ướt vừa nóng, khiến người nhiệt huyết sôi trào. Chân Tiêu Chiến câu lấy hông Vương Nhất Bác, hung hăng ấn Vương Nhất Bác vào người mình. Vương Nhất Bác cúi người xuống tìm môi Tiêu Chiến, phía dưới cắm vào thẳng thắn thoải mái.
Tiêu Chiến còn ngại như vậy không đủ, tự chủ động nâng eo vặn vẹo theo, khiến Vương Nhất Bác suýt chút nữa chết trên người Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác bắn một lần, quay lưng Tiêu Chiến lại, để y nằm quỳ bò cho mình cắm. Tiêu Chiến rẽ chân, dẩu mông tươi ngon lên cao cao, Vương Nhất Bác bẻ hai cánh mông ra, phát điên mà thọc vào rút ra. Tiêu Chiến nắm bên dưới tự thủ dâm, núm vú đứng thẳng cọ khăn trải giường từng cái từng cái theo động tác. Tiêu Chiến kêu lên một tiếng, đằng trước ra tinh, phía sau xoắn Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác hít vào một hơi, không chịu nổi mà đỉnh lộng mấy chục lần, ra tinh theo.
Vương Nhất Bác lật Tiêu Chiến qua, thấy Tiêu Chiến đang xoa đầu v* mình, phía dưới nhịn không được nảy lên một luồng sóng nhiệt. Tiêu Chiến nhíu mày xinh đẹp, trên mặt mang theo mồ hôi ướt át và nước bọt, nói: "Nhất Bác, ngươi mau hôn hôn chúng nó, ngứa quá..."
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm Tiêu Chiến, hắn giống như cũng ăn dược, trong đầu đều là cơ thể xinh đẹp của Tiêu Chiến, dính đầy thể dịch, dương v*t cương lên, chỉ muốn đâm nát y. Hắn theo bản năng liếm láp đầu v* của Tiêu Chiến, liếm đầu v* cứng rắn ngã trái ngã phải. Bốn chân phía dưới giao triền lung tung, phía dưới mới bắn lại cứng, hung hăng chọc bắp đùi của Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến ở giữa một mảnh hỗn loạn, chủ động đỡ Vương Nhất Bác ngồi lên trên, tự mình kẹp chân, ấn Vương Nhất Bác, vặn vẹo vòng eo. Vương Nhất Bác cũng choáng váng, nằm phía dưới đỡ eo Tiêu Chiến, Tiêu Chiến xoay mệt mỏi, nằm vào trên người Vương Nhất Bác xin hắn: "Ngươi mau động động chút đi!" Vương Nhất Bác rút ra, để Tiêu Chiến quay lưng lại nằm thẳng, mình đè bên trên y, nguyên cây hung hăng đâm vào hoàn toàn. Tư thế này đi vào thật sâu, Tiêu Chiến không thỏa mãn, hu hu hức hức nói: "Ta không sờ được mình... Ta muốn sờ sờ... Ta khó chịu......"
Vương Nhất Bác làm Tiêu Chiến khóc khó chịu, để y nằm nghiêng, hắn đẩy chân y ra chơi y, một bàn tay nhanh chóng chăm sóc phần thân của Tiêu Chiến. Cắm như vậy một hồi, Tiêu Chiến lại khóc, ngại đi vào như vậy không đủ sâu, bò dậy nói không cho cắm. Vương Nhất Bác nằm trên giường thở mạnh, Tiêu Chiến đi qua hôn hắn, oán trách hắn không tới chơi y. Vương Nhất Bác hơi mệt, bàn tay cắm vào phía sau thay thế, nước mắt của Tiêu Chiến chảy vào trong miệng đang dán nhau của hai người bọn họ, Tiêu Chiến khóc nói: "Ta muốn chết!"
Vương Nhất Bác lại cắm vào, ôm Tiêu Chiến xuống giường. Tiêu Chiến kêu ê ê a a, trong miệng chảy nước bọt, bị Vương Nhất Bác liếm sạch sẽ. Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến đến trước gương đồng, nghiêng người cho Tiêu Chiến xem: "Chiến Chiến, đừng khóc, ngươi nhìn đi, hậu đình của ngươi đang bị ta cắm mà, cắm một lát sẽ không ngứa nữa, ngươi đừng khóc."
Hai mắt Tiêu Chiến đẫm lệ mông lung, nhìn trong gương, Vương Nhất Bác rút dương v*t thô to ra, lại nguyên cây thọc vào, lúc đâm vào, trứng trứng đụng vào mông thịt của y, mông y run rẩy, trứng trứng cũng lắc theo. Vương Nhất Bác bắt lấy tay Tiêu Chiến sờ vào chỗ giao hợp phía sau hai người, chỗ kia đều là chất lỏng nhão dính dính: "Đúng không? Ngươi đừng khóc, ngươi khóc ta cũng muốn khóc theo."
Tiêu Chiến được an ủi, quay đầu muốn hôn Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác duỗi đầu lưỡi, ôn nhu hôn, phía dưới hung ác nghiền thành thịt tham lam của Tiêu Chiến.
Hai người làm suốt đến nửa đêm, Vương Nhất Bác làm đầu óc mê muội, trước khi hôn mê còn lót chăn thật cao dưới mông Tiêu Chiến, nghĩ thầm trong sách nói làm như vậy dễ sinh con, ừm, phải.
Tiêu Chiến trực tiếp vừa bất tỉnh vừa bị cắm, phát tình quá phí sức, Tiêu Chiến thầm nghĩ: Con mẹ nó, rốt cuộc là người nào nhét loại đồ này vào trong ngăn tủ của ta?
Vương Nhất Bác ngủ một lát liền tỉnh, hắn lo lắng phía sau của Tiêu Chiến, lau phía sau cho y, đổi y phục. Hắn mở một cái bao khác ra, trong bao có một hộp cao tiêu sưng. Vương Nhất Bác cho rằng cái này chính là đồ Tiêu Chiến mới mua nên bôi cho y một lớp thật dày, bò đến trong lòng Tiêu Chiến, tiếp tục ngủ.
Lúc Tiêu Chiến tỉnh lại, Vương Nhất Bác đang thưởng thức tóc y. Hai người bọn họ nhìn nhau, Vương Nhất Bác hôn hôn mí mắt của Tiêu Chiến: "Chiến Chiến, chào buổi sáng."
Tiêu Chiến rụt rụt hậu đình, cảm giác tàm tạm. Nhưng toàn thân không còn sức lực, nói: "Chào buổi sáng."
Vương Nhất Bác ủy ủy khuất khuất: "Chiến Chiến, đêm qua ngươi thật mãnh a......"
Tiêu Chiến dịch đến trong lòng Vương Nhất Bác, y có chút không nhớ được, chỉ nhớ rõ mình dục hỏa đốt người, vẫn luôn khóc lóc. Y làm nũng nói: "Ngươi xoa xoa eo cho ta đi, mỏi quá."
Vương Nhất Bác xoa Tiêu Chiến, Tiêu Chiến thoải mái nhắm hai mắt. Vương Nhất Bác nói: "Chiến Chiến, tập tranh kia nói sau khi hành phòng thì nhét gối đầu dưới mông sẽ dễ mang thai, hôm nay ngươi có cảm giác gì không?"
Tiêu Chiến che miệng của Vương Nhất Bác lại một phát: "Không được nhắc đến tập tranh kia nữa, ném nó đi."
Tiêu Chiến ở trong lòng Vương Nhất Bác một hồi, bỗng nhiên y nhớ tới, trước đó vài ngày lúc mình vào thành mua đồ, có một người nói muốn tặng tập tranh cho y, chính là tập tranh này sao? Vậy đồ mình mua trong tiệm chính là mấy thứ này à? Tiêu Chiến nghĩ cũng phải, cửa tiệm mở bên cạnh thanh lâu, có thể bán thứ đồ gì chứ. Lập tức cảm thấy đêm qua mình hơi buồn cười.
Tiêu Chiến nhịn không được cười ra tiếng, Vương Nhất Bác nói: "Sao vậy Chiến Chiến?"
Tiêu Chiến nói: "Nhất Bác, mấy vật trợ hứng đó đều là ta mua, dùng thấy tốt không?"
Vương Nhất Bác nói: "Rất tốt, ta bị Chiến Chiến làm, suýt chút nữa liền không xuống giường được."
Tiêu Chiến cảm thấy buồn cười: "Ngu ngốc." Ngước mắt lên, lại nói: "Lần sau lúc đút ta xuân dược, phải nói với ta một tiếng nha."
Vương Nhất Bác nghe xong, phía dưới giật giật theo: "Lần sau? Được được được."
????
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.