Chương trước
Chương sau
????
Tiêu Chiến tắm rửa thay y phục, Vương Nhất Bác sai gã sai vặt đổ nước tắm. Tiểu Quý kỳ kỳ quái quái, mang một bồn gỗ đi vào, nói: "Chiến ca, cái... cái khăn trải giường ném trong sân, là muốn giặt sao?"
Tiêu Chiến vừa thấy suýt chút nữa muốn ngất xỉu, để Vương Nhất Bác xử lý khăn trải giường này, sao hắn lại tùy ý ném trong sân, còn gọi người nhặt đi.
Tiêu Chiến cũng đỏ mặt, nói: "Ngươi để đó đi, ta làm là được."
Tiểu Quý đáp vâng, để chậu xuống rồi đi ra.
Vương Nhất Bác đi vào, Tiêu Chiến hỏi hắn: "Ngươi ném khăn trải giường kia đi đâu rồi?"
Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến một cái: "Liền, liền ném bên ngoài a."
Tiêu Chiến nói: "Ngươi ném trong viện làm gì? Sợ việc này chưa đủ nhiều người biết sao?"
Vương Nhất Bác lại nhìn Tiêu Chiến một cái: "Vậy... ta ném đi đâu?"
Tiêu Chiến nghĩ nghĩ, cũng phải, đại thiếu gia nào từng làm loại chuyện này, có thể đổi khăn trải giường đã là không tồi rồi, liền mềm giọng nói: "Lần sau bỏ trong phòng đi."
Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến mềm sắc mặt, dựa dựa cọ cọ dán qua: "Chiến Chiến, lần sau ngươi phải nói cho ta, ngươi nói cho ta ta sẽ biết làm."
Hôm nay thoạt nhìn tinh thần của Vương Nhất Bác tốt lên rất nhiều, dù đứng đờ ra thì trên mặt vẫn cười, giống như đứa ngốc.
Tiêu Chiến thì không tốt lắm, hôm nay y đi đường phải hơi hơi tách chân ra mới không cảm thấy phía sau cọ xát đau nhức, dù ngồi xuống cũng vẫn cảm giác bên trong nhét đồ vật, khiến người nhịn không được co rụt thịt phía sau lại. Khó chịu nhất chính là đầu v* của mình, sưng đỏ không mềm xuống được, có đôi khi cọ qua y phục, mang theo một trận cảm giác dễ chịu, khiến đầu v* vốn đứng thẳng càng thêm cứng rắn.
Y ngồi trong viện giặt khăn trải giường, hôm nay trời rất tốt, ánh nắng trong ngày thu gió lạnh khiến người cảm thấy thoải mái. Vương Nhất Bác từ phía sau thò qua, cả người dán lên lưng Tiêu Chiến, cái mũi tiến đến cổ y ngửi tới ngửi lui, giống như một con chó con dính người.
Lỗ tai của Tiêu Chiến cực kỳ nhạy cảm, hơi thở ướt nóng của Vương Nhất Bác phả lên trên khiến Tiêu Chiến lập tức mềm nửa người, thẳng tắp dựa vào trong lòng Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác thuận thế ôm Tiêu Chiến, vói đầu lưỡi ướt dầm dề vào trong miệng Tiêu Chiến, hút đầu lưỡi Tiêu Chiến giống như hút sữa.
Tiêu Chiến bị hôn một hồi, phục hồi tinh thần lại đẩy hắn ra. Vương Nhất Bác không hề có ý rời đi, ngược lại một bàn tay vói qua, nhẹ nhàng bóp cổ Tiêu Chiến.
Hôn nồng nhiệt vốn đã thiếu dưỡng khí, Tiêu Chiến cảm giác máu toàn thân đều hướng lên trên đầu, hít thở không thông khiến y giống như gỗ nổi bị nước quấn lấy, ôm Vương Nhất Bác thật chặt. Ngón tay cái của Vương Nhất Bác yêu thương mơn trớn động mạch của Tiêu Chiến, dưới đầu ngón tay là nhịp đập cuồng nhiệt của Tiêu Chiến, hắn dùng sức ôm lại Tiêu Chiến, làm nụ hôn này sâu hơn.
Vừa hôn xong, Tiêu Chiến bị kích ra nước mắt sinh lý, viền mắt và mũi đều hồng, giống như mới bị ăn hiếp đến khóc, khiến Vương Nhất Bác cảm giác thành tựu, Vương Nhất Bác lấy vật phía dưới đã sớm cứng gắng gượng kia đỉnh đỉnh Tiêu Chiến, giọng nói nhàn nhạt: "Ca ca, ngươi làm sao vậy? Giống như bị ăn hiếp rất thảm."
Tiêu Chiến dựa vào vai Vương Nhất Bác, nửa mở miệng thở dốc, trước mắt thỉnh thoảng bốc bạch quang, thầm nghĩ nụ hôn này tiếp xúc thật thích.
Tim Tiêu Chiến đập rất nhanh, y nhìn bốn phía, đây là lần đầu tiên bọn họ làm chuyện thân mật ở bên ngoài, y lo lắng bị người nhìn thấy, nhưng sự lo lắng này lại biến thành một loại cảm giác kích thích khác, khiến khuôn mặt của y hồng hồng thật lâu không lùi. Âm thanh của Tiêu Chiến mềm nhũn: "Lần sau... Lần sau đừng như vậy, ở bên ngoài bị người nhìn thấy thì sao bây giờ."
Vương Nhất Bác nói: "Vì sao không thể cho người ta nhìn thấy?" Hắn lại lo lắng Tiêu Chiến ghét bỏ mình.
Tiêu Chiến nâng đầu lên gật một cái, Vương Nhất Bác thuận thế thò lỗ tai lại gần: "Hai người làm loại chuyện này, không thể để người ta phát hiện."
Ánh mặt trời dát màu vàng kim lên người hai người bọn họ, con ngươi vàng của Tiêu Chiến trong veo như hồ nước, Vương Nhất Bác vừa gật đầu, trên mặt vừa cười, tươi cười tràn đầy si mê.
- ------
Ngày mai Vương Nhất Bác phải đến học đường. Tiêu Chiến ở trong phòng của Vương Nhất Bác sửa sang lại đồ dùng đi học ngày mai, Tiêu Chiến soạn vài cái, dù sao Vương Nhất Bác vẫn luôn dán mình nên liền đẩy cái bao nói: "Tự soạn đi."
Vương Nhất Bác cũng không từ chối, ngoan ngoãn soạn xong đồ đạc. Tiêu Chiến ở trên giường nệm nhìn hắn soạn, đứng dậy muốn đi kiểm tra, lại bị Vương Nhất Bác nhào tới một phát, đè lên trên giường.
Vương Nhất Bác gấp gáp kéo đai lưng của Tiêu Chiến ra, bàn tay to sờ vào, hung hăng xoa mông thịt của Tiêu Chiến. Tiêu Chiến nhìn bộ dáng háo sắc của Vương Nhất Bác, vốn định thừa dịp hắn mới nếm thử tình sự, trước dạy hắn học kiềm chế.
Nhưng cái đầu lông xù xù của Vương Nhất Bác đang ở trước ngực mình ủi ủi ngửi tới ngửi lui, ngược lại dạy Tiêu Chiến chỉ biết phát ra âm thanh ê ê a a, cũng không nói được gì.
Vương Nhất Bác rất thích ngực Tiêu Chiến, ngực trắng trắng mềm mềm, Vương Nhất Bác lấy đầu lưỡi đỉnh một chút, liền đỉnh ra một cái lõm mềm mại. đầu v* đứng thẳng cứng rắn, bởi vì tối hôm qua chọc ghẹo, giờ phút này vẫn còn sưng, lớn hơn một chút so với ngày thường, bị Vương Nhất Bác mút vào trong miệng, giống như trẻ con mút sữa, lại bị mút đến sưng đỏ.
Tiêu Chiến kêu đau, trong tay lại yêu thương nâng đầu Vương Nhất Bác, luyến tiếc đẩy ra, Vương Nhất Bác ngước mắt lên, tròng mắt đen tuyền, hắn đáng thương nói: "Sao không có sữa..." Nói xong, ngón tay vói vào phía sau Tiêu Chiến, "Vậy trong này cho ta, cho ta cắm......"
Tiêu Chiến nằm trên giường, hai chân thon dài bị đặt lên vai Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác từng chút từng chút đưa mình vào, bởi vì hôm qua bị làm tàn nhẫn, Vương Nhất Bác vừa đi vào, thịt non mềm nóng bên trong liền nhiệt tình bao vây hắn, Vương Nhất Bác thở phì phò, trong miệng mơ hồ không nói rõ câu gì, bẻ chân Tiêu Chiến ra, hung ác thọc vào rút ra.
Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác bế thẳng lên, dương v*t đi vào bên trong càng sâu, khiến Tiêu Chiến cảm thấy mình giống như một con cá nướng đang bị nhánh cây xuyên qua. Y ngẩng cổ miệng lớn hút khí, Vương Nhất Bác liếm liếm đầu v* của Tiêu Chiến, ác liệt ước lượng Tiêu Chiến, Tiêu Chiến ôm vai Vương Nhất Bác, nuốt một ngụm nước miếng nói: "Quá sâu... Sắp... sắp bị đâm xuyên..."
Vương Nhất Bác một bên chậm rãi đi về phía mép giường, một bên cắn đầu v* của Tiêu Chiến: "Ca ca, ngươi nhẹ quá, ta buông lỏng tay, ngươi sẽ ngã xuống sao?" Nói xong, thế mà thật sự buông lỏng tay. Tiêu Chiến sợ ngã xuống, thịt mềm phía sau liền kinh hoảng xoắn chặt Vương Nhất Bác, trên tay trên chân đều phát lực quấn lấy hắn.
Vương Nhất Bác đắc ý, lại ôm lấy Tiêu Chiến, bàn tay to bẻ mông thịt của Tiêu Chiến ra, lại chọc vào một đầu ngón tay: "Ca ca, bây giờ chỗ này của ngươi... cắn ta thật chặt a......" Lỗ nhỏ đáng thương lại bị căng ra một chút, Tiêu Chiến thấp thấp xin tha nói: "Đừng mà Nhất Bác......"
Tiêu Chiến bị đặt lên giường, hai chân lại bị nhấc lên lần nữa, Vương Nhất Bác rất thích tư thế này, hắn ôn nhu hôn cẳng chân nhỏ của Tiêu Chiến, phía dưới lại hung ác nghiền Tiêu Chiến. mu bàn chân của Tiêu Chiến kéo căng, khó nhịn mà đỉnh eo, phía sau co rút, ra tinh.
Chờ Vương Nhất Bác làm xong, Tiêu Chiến nằm trên giường một hồi lâu, y vuốt đầu Vương Nhất Bác từng cái từng cái: "Nhất Bác, đêm nay ta về ngủ, sáng mai còn phải đến học đường, ngươi nhớ dậy."
Vương Nhất Bác mới làm xong một lần, nghe vậy sửng sốt, hắn đứng dậy ôm Tiêu Chiến, Tiêu Chiến nói: "Ngoan một chút nha, sáng mai gặp."
Vương Nhất Bác bĩu môi: "Nhưng mà... Nhưng mà ta......"
Tiêu Chiến xuống giường, run run rẩy rẩy mặc xong y phục.
Vương Nhất Bác vểnh cây côn th*t lớn cũng xuống giường, nhão nhão dính dính dán Tiêu Chiến, Tiêu Chiến hôn hôn khuôn mặt thịt của hắn, nói: "Được rồi, ta về ngủ đây, ngủ một giấc đi, ngày mai liền gặp. Tối mai ta sẽ tới tìm ngươi, được không?"
Vương Nhất Bác nghe được hứa hẹn ngày mai, miễn cưỡng gật gật đầu, Tiêu Chiến liền về phòng của mình.
Sau khi Tiêu Chiến trở về, trước tắm rửa một cái, bò lên trên giường chuẩn bị ngủ, mặt y hướng vào tường nằm nghiêng, đôi mắt mới vừa đóng lại, cái mền trên người liền bị xốc lên một phát, Tiêu Chiến sợ tới mức muốn đứng dậy, nửa người trên lại bị ôm, đùi phía dưới bị người dùng đầu gối đẩy ra, một cây dương v*t thô cứng trực tiếp đâm vào, đâm một cái đến cùng.
Tiêu Chiến hô nhỏ một tiếng, lần này đâm quá tàn nhẫn, phảng phất như người trực tiếp bị đâm xuyên, Tiêu Chiến cúi đầu sờ bụng, vừa lúc nhìn thấy một bàn tay to đang xoa nắn ngực mình.
Tiêu Chiến quay đầu lại, Vương Nhất Bác đang tinh tế hôn bờ vai y, phía dưới đỉnh lộng từng cái từng cái. Ngay cả tiếng thở dốc của Tiêu Chiến cũng bị đâm nát: "Vương Nhất Bác... Ngươi cái đồ... khốn kiếp..."
Vương Nhất Bác ngước mắt lên, đồng tử chỉ có dục vọng thiêu đốt: "Ca ca... Ca ca... Ta rất nhớ ngươi......"
Tiêu Chiến bị chơi thành nhiều tư thế, bị người thiếu niên va chạm không ngừng. Giường cũ kỹ phát ra tiếng kẽo kẹt khó nhịn, cùng Tiêu Chiến lên đỉnh từng lần.
Vương Nhất Bác lại bắn tinh, hoãn đợt tấn công, gương mặt chậm rãi dán lên ngực Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến sờ sờ đầu Vương Nhất Bác: "Lúc này làm sướng chưa?"
Vương Nhất Bác hít hít mũi, hốc mắt bao nước mắt, nhăn mày ủy khuất: "Đều tại ngươi, vì sao chỉ lo cho mình mà rời khỏi, để ta... để ta ở lại trong phòng một mình... Vật phía dưới lại cứng lên... không mềm xuống dưới... Chiến Chiến... Sao ngươi lại có thể nhẫn tâm như vậy......"
Vương Nhất Bác khóc hu hu, nước mắt rơi trên ngực Tiêu Chiến, xiêu xiêu vẹo vẹo trượt xuống. Tiêu Chiến sợ nhột, giật mình, đầu của Vương Nhất Bác cũng giật mình theo, ngẩng đầu lên. Vương Nhất Bác khóc đến sắc mặt trắng bệch, trên mặt chảy đầy nước mắt, trên lông mi cũng dính đầy nước mắt, nặng nề đè nặng hốc mắt.
Tiêu Chiến lắp bắp kinh hãi, không rảnh lo thân thể bủn rủn, bò dậy nâng mặt Vương Nhất Bác nói: "Sao vậy Nhất Bác? Làm sao vậy?"
Vương Nhất Bác lau nước mắt một phát: "Có phải Chiến Chiến không thích ta phải không hu hu hu hu......"
Tiêu Chiến cảm thấy Vương Nhất Bác cái này gọi là buông chén chửi má nó. Cái mông của mình bị hắn cắm đến độ đau muốn chết, còn bị nói thành không thích hắn.
Vương Nhất Bác được Tiêu Chiến ôm vào trong lòng thơm thơm, thịt phía sau lưng được Tiêu Chiến xoa nhẹ, âm thanh mềm mại của Tiêu Chiến dán vào lỗ tai mình: "Vương Nhất Bác có phải ngu ngốc hay không? Ta chỉ làm loại chuyện này với người mình thích, ta chỉ thích Nhất Bác a."
Vương Nhất Bác khóc nhỏ tiếng: "Thật sao?"
Tiêu Chiến bóp bóp gáy thịt của hắn: "Đương nhiên là thật."
Vương Nhất Bác hít hít mũi, lại khóc nức nở: "Vậy lần này ta cắm ngươi, ngươi tự động."
Phía dưới của Tiêu Chiến ngậm dương v*t của Vương Nhất Bác, tự mình ở phía trên động vài cái liền ngại mệt, nằm trên người Vương Nhất Bác nói mình không dậy nổi, Vương Nhất Bác vẫn khóc, bàn tay to bóp eo Tiêu Chiến, bế người y lên một chút, lại hung hăng ấn xuống, Tiêu Chiến không tự giác kẹp chặt Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác lại khóc lóc nói: "Ca ca, ngươi đừng kẹp ta chặt như vậy..." Nói xong ngồi dậy, ôm Tiêu Chiến đỉnh lộng một trận, bắn tinh.
Tiêu Chiến bóp bóp mặt Vương Nhất Bác: "Được rồi ~ đừng khóc."
Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến: "Ta muốn ngủ với Chiến Chiến."
Tiêu Chiến nói: "Được ~"
Vương Nhất Bác được cho phép, cao hứng đi múc nước lau cho Tiêu Chiến, Tiêu Chiến nằm tùy ý để hắn làm. Vương Nhất Bác lại tự mình lau một phen, sau đó lên giường, Tiêu Chiến chủ động ôm Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác chui vào trong lòng Tiêu Chiến, chôn trong ngực mềm mại của Tiêu Chiến, môi ngẫu nhiên cong lên mút một cái, cứ như vậy liền ngủ rồi.
????
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.