*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
????
Vương Nhất Bác ngủ không ngon.
Đêm qua nằm mơ, mơ thấy Tiêu Chiến nâng mông muốn ngồi lên đùi mình, Vương Nhất Bác thò tay bắt, vừa lúc bắt lấy hai luồng mông thịt mềm mại đầy đặn, xúc cảm này quá chân thật, Vương Nhất Bác đỉnh hông lên, còn chưa kịp làm gì, đang háo hức thì tỉnh dậy rồi.
Vương Nhất Bác vẻ mặt đau khổ xuống giường tìm quần mặc, suýt chút nữa muốn khóc lên. Tiểu Quý gõ gõ cửa, xuất hiện đúng lúc cứu vớt Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác thay quần, ngồi một bên bưng ly lên uống nước, Tiểu Quý thay chăn nệm, nói: "Thiếu gia, ngủ đi." Tròng mắt của Vương Nhất Bác đen nhánh, lúc giương mắt nhìn người, hốc mắt mở to thành hình tròn, giống một con chó nhỏ đáng thương.
Tiểu Quý chớp mắt, Vương Nhất Bác lại thay đổi vẻ mặt, nói: "Ta muốn đánh người, Tiểu Quý, ngươi cho ta đánh một trận đi."
Tiểu Quý ném chăn nệm, cúi người cầu xin, ngoài miệng nói: "Thiếu gia, ngài tha cho ta đi, ta làm không tốt chỗ nào, ta sẽ sửa! Ngài đừng đánh ta."
Vương Nhất Bác cũng chỉ nói ngoài miệng, lúc trước đánh người bị Tiêu Chiến nói, hắn vẫn ghi tạc trong lòng, chỉ phất phất tay: "Đi xuống đi."
Vương Nhất Bác nhắm hai mắt để người hầu hạ rửa mặt, ăn cơm sáng cũng hận không thể để người khác đút vào trong miệng, trong phòng bếp làm mì gà xé sợi tinh khiết thơm ngon, lại bị đũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-quan-nhat-tieu-tieu-trang/884476/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.