*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
????
Tiêu Chiến đang thu dọn đồ đạc, Vương Nhất Bác ở bên cạnh lấy tay áo quạt gió: "Trời nóng quá Chiến Chiến."
Tiêu Chiến nói: "Ta có mang theo cây quạt, thiếu gia, chờ chúng ta lên xe ngựa rồi ta sẽ quạt cho ngươi."
Vương Nhất Bác nghe vậy liền ném tay áo ngay, đánh vào cằm mình cũng không biết, chỉ đáp lời nói được.
Hai người đi ra học đường, xe ngựa của Vương gia đã dừng ở cửa. Tiêu Chiến lên xe ngựa trước rồi quay người lại đỡ Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác vui vẻ hớn hở: "Ta không cần Chiến Chiến đỡ, xe ngựa nhỏ này, ta nhảy một bước liền lên ngay." Tiêu Chiến nhìn bộ dáng ra oai của Vương Nhất Bác, nghẹn cười, vẫn đỡ cổ tay của hắn vững vàng.
Vương Nhất Bác ngồi vào chỗ của mình trong xe ngựa, len lén nhìn Tiêu Chiến. Tiêu Chiến rất sợ nóng, tuy vào thu rồi nhưng đang gần giữa trưa, lúc mặt trời chiếu xuống vẫn nóng như cũ. Trên trán y rũ xuống hai lọn tóc, bây giờ bởi vì ra mồ hôi mà dính vào trên má y.
Vương Nhất Bác không nói lời nào, cầm tay áo quạt gió cho Tiêu Chiến. Tiêu Chiến hoảng sợ, cho rằng Vương Nhất Bác ném tay áo vào mặt y. Vương Nhất Bác phất một ngọn gió qua, Tiêu Chiến nhắm mắt nói: "Thiếu gia, đừng quạt."
Vương Nhất Bác lại ra sức vẫy tay áo ra gió một cái nữa, đánh vào mũi của Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-quan-nhat-tieu-tieu-trang/884470/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.