????
Kết Cục
Giữa xuân, Tiêu Chiến quyết tâm đoạn tình xá ái, từ đó liền tự cầm tù ở hậu viện Phật đường, cả ngày tụng kinh, chép kinh, không quan tâm chuyện gì, cũng không gặp ai.
Chỉ có mỗi đêm, Nghi Lâm đều xách theo một giỏ cơm chay đến nói vài câu với Tiêu Chiến, nói cũng chỉ là sự vụ ở Tịch Chiếu am, thời cuộc chiến sự vân vân, lúc gần đi Nghi Lâm luôn nói thêm một câu, tối nay tiểu đại vương vẫn ở ngoài cửa am.
Ngày ấy sau khi đoạn tuyệt, quả thật Vương Nhất Bác không bước vào cửa am nửa bước, hai người cũng chưa từng gặp lại.
Nhưng mà mỗi ngày tin tức của tiểu đại vương đều truyền đến trước mặt Tiêu Chiến, bất kể là hắn say rượu ngã xuống bãi đá, hay là đêm mưa xối xả hắn không chịu bung dù, chỉ một mình một thương đứng dưới thương tùng.
- ------
Trưa ngày năm tháng năm, ngải diệp rũ cửa liễu. Chính là một năm Đoan Ngọ.
Ngày hôm đó, sau bữa cơm chiều, núi Phục Vương mưa to tầm tã, kéo dài mấy canh giờ, gạch ngói trên nóc thiền phòng của Tiêu Chiến bị mưa nặng hạt đánh tí tách vang dội, tiếng mõ chùy
gõ cũng bị bao phủ trong cơn mưa to nơi này.
Thời tiết trong phòng nóng dần, tựa như một cái lồng hấp.
Tiêu Chiến đẩy cửa sổ gỗ ra, hải đường trong viện đã bị đánh rơi đầy đất, nằm trong một vũng nước, không còn phong thái lay động nửa phần, chỉ thành vật rơi vào bụi bặm vô tình.
Y thế mà lại không để ý, hải đường năm nay nở hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-quan-nhat-tieu-h-am-mon/222216/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.