Lúc Nam đưa Minh về thì trời cũng chạng tối, cái việc xảy ra ở cửa hàng khi nãy Minh cũng không hỏi lại bác sĩ Nam. Cô thật sự không hiểu vì sao bác sĩ Nam phải làm như vậy, nhưng nếu anh trốn tránh chắc hẳn là có lý do.
Minh xuống xe, tay cô xách theo mấy túi quà mua ở cửa hàng khi nãy. Cô vẫy vẫy tay chào, nói với bác sĩ Nam:
- Anh về nhé bác sĩ Nam, đi đường cẩn thận.
Bác sĩ Nam vẫn còn ngồi trong xe, hôm nay tâm trạng của anh cũng không được tốt cho lắm.
- Được, cô vào trong đi, hẹn gặp lại.
Minh gật đầu, cô cười nói:
- Hẹn gặp lại.
Đợi bác sĩ Nam cho xe đi xa một đoạn rồi cô mới vào trong nhà, bà Chi bây giờ chắc đã ngủ. Nhẹ nhàng đi lên phòng, cô ấn tay mở công tắc đèn trong phòng thì giật mình hốt hoảng.
- Tông Dân...anh...
Tông Dân không biết đã ở đây từ khi nào, anh đang ngồi trên ghế làm việc, gương mặt anh phiếm hồng, bộ dáng trong khá mệt mỏi.
Minh vỗ vỗ ngực, cô thật là bị anh dọa cho chết khiếp mất. Đặt mấy cái túi xách xuống giường, cô thong thả đi về phía anh.
- Sao anh lại ở đây, tôi nghe trợ lý Kiệt nói anh đi công tác mà.
Tông Dân nhìn chằm chằm theo cô, giọng anh khàn khàn lạnh lẽo:
- Tôi không về sớm làm sao biết được em không nghe lời tôi mà đi hẹn hò chứ hả?
Minh cau mày... cái gì hẹn hò..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-kiep-ga-cho-anh/2141550/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.