Minh được ông Lâm đưa về làm cho bà Dung có chút sửng sốt, lúc đầu bà còn tưởng có chuyện gì nhưng khi nghe Minh kể lại, bà mím môi cười cười, cơ hồ khá vui vẻ. Bà Dung vui vẻ là một chuyện, còn Minh thì chẳng vui vẻ được gì, cô biết cô phải cố chịu đựng nhưng mà nhìn cảnh Long đi với Hiền, có mạnh mẽ đến đâu thì cô cũng không thể xem như không có gì được.
Lúc Long về thì trời bên ngoài đã tối, bộ dáng m ệt mỏi lại mang chút hơi bia. Thấy anh về, Minh chạy ra cửa đón, bà Dung thấy thế liền réo cô lại:
- Minh, để Long đi vào đã, ra đón người ngoài bàn tán.
Minh sụ mặt lại không dám cãi lời nên chỉ có thể đứng trong nhà trông ra. Long đi vào nhà, anh thấy Minh đang nhìn anh, môi anh mím lại, bao nhiêu mệt mỏi cố thu về:
- Có đói không?
Minh lắc đầu, cô kéo tay anh:
- Dạ không, anh mệt à?
- Ừ anh uống chút với chú Lâm, bây giờ tự dưng đau đầu.
Bà Dung nghe con trai nói uống bia với ông Lâm, hai mắt bà sáng lên:
- Long con sang chơi với chú Lâm à?
Long gật đầu, anh cũng không mặn mắt gì lắm khi nói chuyện với bà Dung.
- Thế chú Lâm có nói gì không?
Long lại lắc đầu, anh cơ hồ nhớ ra gì đó liền quay sang hỏi bà Dung:
- Ba không về hả mẹ?
Bà Dung nghe Long hỏi đến ông Phương, bà cau mày:
- Mẹ cũng không biết, lúc bảo về lúc lại bảo không.
Long gật đầu, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-kiep-ga-cho-anh/115370/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.