Đường Vũ Địch sửng sờ, sau đó liền gật đầu“Em biết?”
Trương Phàm không thể hiểu được Đường Vũ Địch đang suy nghĩ gì. Đại não ngưng hoạt động, không phải cậu ta nên hỏi “anh thích ai?” sao?
“Hả? Em biết sao?”
Đường Vũ Địch kìm lại tức giận, nói “Vậy ra anh vì vụ này mà giận lẫy em sao?”
Trương Phàm hoàn toàn ngu tịt “Hả?”
“Em không đồng ý anh quen bạn gái, vì sợ anh không tập trung học hành. Giờ, thành tích của anh giỏi như vậy, muốn quen ai thì tùy anh. . . . . .”
“. . . . . .” Trương Phàm lúc sau mới được thông não, hiểu được ý tứ của Đường Vũ Địch
Cảm thấy vụ việc trước mắt cứ như một vở hài kịch, lại một lần nữa hắn tự mình đa tình
“Ca, nếu anh để ý ai, cứ dũng cảm thổ lộ. Em ủng hộ anh hết mình”
Ánh mắt Đường Vũ Địch sáng lên. Trương Phàm nhìn vào cũng không nỡ giận cậu ta
“A, em đúng là hảo huynh đệ tốt”
Đường Vũ Địch, em quá lợi hại
Em không cần áy náy. Anh hiện đang ở trên mây, em một phát giáng anh xuống địa ngục
. . . . . .
Đúng vậy, hôm sau Trương Phàm liền đi tìm Chung Lâm để thổ lộ, không ngờ lại thành công
Trương Phàm chịu đựng cơn đau tại dạ dày, nắm chặt tay Chung Lâm đưa đến trước mặt Đường Vũ Địch “Nào nào, kêu đại tẩu đi”
Đường Vũ Địch không giống Triệu Vũ Minh mặt dày mà gọi “đại tẩu”, ánh mắt thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-ha-duong/2468610/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.