*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phiên ngoại: Viên
Thứ bảy Cố Ngụy không cần phải trực ca đêm, lúc chưa đến 6 giờ, Trần Vũ đã ngồi không yên rồi, cậu thu dọn mặt bàn, nhìn đồng hồ chờ đến giờ tam tầm, vừa đến 6 giờ, như lo xò mà bật dậy khỏi ghế, nhanh nhẹn mặc áo khoác vào.
Trương Nghiêu còn một bản báo cáo viết chưa xong, nhìn dáng vẻ hớn hở của Trần Vũ, cậu không khỏi có chút phẫn uất, cậu dùng bút gõ gõ lên bàn, phát ra vài âm thanh, lúc Trần Vũ quay đầu lại, liền nhìn thấy gương mặt ân thù sâu nặng của cậu.
"Cũng hòm hòm rồi đấy nhớ, có thôi đi không."
Trần Vũ không rảnh để tâm đến cậu, cầm chìa khoá xe chạy ra ngoài, trở thành người tan làm sớm nhất cả sở.
Hôm nay là thứ bảy, có thế nào thì Cố Ngụy cũng không rảnh rỗi được, cả buổi sáng anh phải phẫu thuật, đến chiều phải khám, cả ngày chỉ kịp ăn một miếng cơm nắm, đến giờ tan làm, bước chân đã bắt đầu lảo đảo. Trần Vũ dừng xe bên cạnh xe Cố Ngụy, hai tay chống lên bánh lái, cậu còn không mở nhạc, việc chờ Cố Ngụy, đối với Trần Vũ m àaói, vốn dĩ đã vô cùng phong phú rồi, không cần bất cứ thứ gì điểm xuyết thêm cả.
Trần Vũ đợi vài phút, Cố Ngụy đã xuống, cậu thấy Cố Ngụy mệt lắm rồi, liền tháo dây an toàn xuống xe: "Đi xe em được không? Mai lại đưa anh sang đây."
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-vu-co-xoay-vong/1052999/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.