Phiên ngoại: Động tác chậm (Hạ)
Cố Ngụy đút hai tay vào túi áo, mắt đỏ bừng đứng trong gió.
Lúc vừa mới ra khỏi cửa tiệm, anh đã để ý thấy ngoài cửa có một cái cây dài mà xiêu vẹo, bên trên có một cái tổ chim rất lớn.
Trần Vũ chậm rãi đi đến trước mặt anh, nghẹn ngào mà hỏi anh.
"Anh có thể hỏi vì sao em và cậu ấy chia tay." Cậu sụt sịt mũi, dùng sức mà đè cảm xúc như sóng cuộn biển gầm xuống, những cảm xúc ấy quá nồng đậm, quá phức tạp, cậu không kịp phân biệt, chỉ có thể nuốt xuống, "Vậy em có thể hỏi anh, chúng ta thì sao không?"
"Cố Ngụy, em không biết đáp án mà em nghĩ ra có phải là đáp án chính xác không, anh nói cho em biết được không, chúng ta thì sao?"
"Nhưng mà đã qua 5 năm rồi."
Cố Ngụy thất hồn lạc phách mà nhìn cái cây kia, 5 năm trước có lẽ nó chỉ là một cái mầm cây gió thổi qua là gãy, 5 năm sau cũng đã lớn rất cao rồi.
Trần Vũ cười tự giễu: "Chúng ta chỉ ở bên nhau không đến 3 năm, kết quả lại chia tay những 5 năm."
Thật ra Trần Vũ không muốn biết lý do bọn họ chia tay lúc ấy lắm, cậu không muốn phải thanh toán rõ ràng với Cố Ngụy, rồi đi đến một kết thúc hai bên không thua thiệt. Nếu Cố Ngụy đã chọn chia tay với cậu, vậy có lẽ lý do ấy viên mãn như thể một dấu chấm, một dấu chấm hoàn hảo không khuyết điểm, còn muốn vấn vương không dứt đến thế nào nữa. Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-vu-co-xoay-vong/1052998/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.