Vương Nhất Bác không ý kiến, đuôi mắt vẫn nhàn nhạt ý cười trong lòng thầm nghĩ cái chấp niệm đó cậu sẽ từ từ mà đánh gãy. Tiêu Chiến lại nghĩ cậu hài lòng với cái tên đó, miệng hung hăn cong vút tạo vòng cung tròn, lòng liền như được rót nước đến mát rười rượi, tâm tình trở nên tốt hơn vài phần.
Quăng trả điện thoại cho cậu, Tiêu Chiến lúc này mới lấy điện thoại của mình ấn ấn gương mặt trở nên hài lòng với cái tên "Thụ Thụ" không quên kèm theo tận hai trái tim đỏ sáng chói.
- Thụ...à Nhất Bác, cậu nghĩ tôi mặc vest đứng trong lễ đường nó là một kiệt tác không ?
Tiêu Chiến nửa đùa nửa thật có vẻ như là một câu nói mang tính ất ơ nhưng trong tâm anh lại không phải như vậy, anh vẫn luôn nghĩ đến dù gì đây cũng là "đám cưới" của anh mà làm sao có thể lơ là được.
Bản thân anh không quan tâm gì đến Chúng Hoa Chúng Huyền gì cả căn bản anh chỉ luôn nghĩ đây chính là một trong nghi thức cần để rước Vương Nhất Bác về nhà, thế thôi.
- Vest ? Tôi tưởng em mặc váy cưới chứ ? Tôi còn đặt sẵn vài mẫu rồi.
Vương Nhất Bác tỏ vẻ ngạc nhiên, cậu xoay màn hình sang cho anh, quả thật màn hình chính là đang hiển thị mấy mẫu váy cưới cực kì lung linh điều đó làm Tiêu Chiến tức đến phát nghẹn.
Hung hãn trừng mắt cậu một cái rồi chẳng biết có giận hay không mà quay đầu đi tự nhiên lại cười một cái.
Tiêu Chiến xích người ra xa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-them-quan-cau/1000234/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.