- Không được mình là nam thẳng mà, không được....
Nhất Bác vùng vằng lắc đầu, hai tay cũng vỗ vào mặt để ổn định tinh thần. Nhưng dù tâm có tịnh như thế nào phía dưới không thể nào không có phản ứng được. Nhất Bác chỉ biết đành cắn răng, lê thân vào phòng tắm để tắm nước lạnh mong thân dưới có thể hạ hoả.
Trong khi có người đang lăn lộn với sự du͙ƈ vọиɠ của bản thân thì bên này, Tiêu Chiến lại có vẻ thảnh thơi hơn hẳn, anh đi từ chỗ này lại lạng sang chỗ kia tiện tay chăm sóc luôn mấy chậu kiểng nhỏ nhỏ xinh xinh bên trong phòng. Tiêu Chiến đứng trước cửa sổ, ánh mắt hiền dịu liền nhìn xuống phía góc sân, những cục bông trắng tinh kia lại lục đục mà di chuyển, Tiêu Chiến nở nụ cười chỉ muốn bay một phát xuống đó ôm những cục bông đó vào lòng. Bỗng bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
- Có chuyện gì sao dì ?
Tiêu Chiến mở cửa nhưng lại theo thói quen ạn chỉ ló mỗi cái đầu ra ngoài để nói chuyện.
- Tiêu thiếu mời cậu xuống ăn cơm tối.
- À vâng.
Tiêu Chiến ậm ừ đáp lời rồi nhanh chóng ra khỏi phòng, đôi chân thẳng tấp cứ thế mà bước nhưng chỉ vừa đến chỗ cầu thang anh liền dừng lại, không nhịn được mà ngoảnh đầu nhìn cánh cửa phòng đang đóng im lìm kia. Sau khi gọi Tiêu Chiến thì dì Lý lại tiến đến cửa phòng Nhất Bác đưa tay gõ nhẹ, phía bên trong không có dấu hiệu đáp lại, dì Lý định mở cửa thì bên trong liền truyền đến tiếng động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-them-quan-cau/1000195/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.