Trác Thành lẽo đẽo đi sau Nhất Bác, hắn vẫn không hết ủy khuất từ vụ khi nãy. Nhưng rồi hắn cố gắng đi nhanh cho ngang bằng Nhất Bác nhìn cậu đang cắn móng tay, Trác Thành không nhịn được mà liều một phen.
- Vương tổng, cậu đồng ý về nhà lão ta ư ?
Nhất Bác bỗng khựng lại, cậu quay sang nhìn Trác Thành liên nhíu mày.
- Tôi đồng ý khi nào ?
- Cậu mới đồng ý đó !
Nhất Bác bỡ ngỡ, Trác Thành ngờ nghệch chuyện gì đang xảy ra vậy ?
Thời gian cứ thế mà trôi đi, cuối cùng Nhất Bác đã có mặt tại Tiêu Gia. Cậu an nhàn ngồi ở phòng khách mà uống nước. Phía đối diện cậu chính là một cái cửa kính dẫn ra ngoài vườn, Nhất Bác vô tình đưa mắt nhìn thì ánh mắt cậu bỗng dừng lại ngay trên bầy thỏ đang lăn tăn kia. Không hiểu sao khoé miệng cậu lại khẽ cao lên nhưng liền hạ xuống khi bên ngoài truyền đến tiếng chân.
- Xin lỗi Vương tổng vì sự chậm trễ của tôi.
Nhất Bác chỉ nhẹ gật đầu không nói gì. Ông Tiêu mới tiến đến ngồi xuống ghế đưa tay rót cho bản thân một ly trà thơm ưa thích của ông. Ông Tiêu kêu dì Lý đang loay hoay phía sau bếp lên gọi Tiêu Chiến nhưng anh vẫn không chịu ra khỏi phòng. Nhất Bác uống một ngụm nước, cậu liếc nhìn lên cầu thang.
- Tôi chỉ cần làm cho anh ta ra khỏi phòng và ăn cơm ?
Nhất Bác lạnh nhạt lên tiếng, cậu bắt chéo đôi chân rồi khoanh tay nơi trước ngực. Ông Tiêu gật đầu rồi liền dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-them-quan-cau/1000189/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.