- Tôi muốn cậu về nhà tôi sống một thời gian.
Thanh âm trầm tĩnh vang đều lên trong căn phòng, từng câu từng chữ của ông cứ thế mà lọt thẳng vào tai của người đối diện. Nhất Bác dừng động tác uống nước, cậu nhẹ nhàng hạ ly xuống đôi mắt âm trầm liếc nhẹ ông Tiêu gương mặt có thể gọi là an nhan.
Nhưng trái ngược đó, Trác Thành rất ngạc nhiên, hắn mở to mắt nhìn Nhất Bác thái độ dửng dưng rồi nhìn sang ông Tiêu, không thể nói lên lời.
- Dường như có lý do ?
Nhất Bác không cảm xúc nói, đôi mắt khẽ híp lại thăm dò người đối diện. Ông Tiêu cười nhạt, ông ra hiệu cho thư ký Trần ngồi kế bên thì anh ta liền đẩy sang cho Nhất Bác một tập giấy.
- Cậu đúng là thông minh. Đúng, tôi có một yêu cầu chỉ cần thành công tôi sẽ chuyển nhượng 5% cổ phần của tôi ở Tiêu Thị, cậu cứ từ từ suy nghĩ.
Nhất Bác như được thức ăn dâng đến tận miệng, cậu mới nhướng nhẹ đôi mày rồi cầm tập giấy lên. Con ngươi từ từ di chuyển sang trái rồi sang phải
- Yêu cầu ?
Nhất Bác không có ý định nhìn lên ông, cậu chỉ nhìn mấy tờ hợp đồng lật qua lật lại, gương mặt khá nghiêm túc suy nghĩ. Cậu đang khá phân vân vì 5% Tiêu Thị không dễ gì mà dâng đến tận cửa nhưng liệu cái yêu cầu đó có ảnh hưởng gì đến cậu hay không.
Ông Tiêu vẫn ngồi đó kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời, ông nâng ly rượu lên rồi lắc nhẹ. Dòng chất lỏng đỏ nâu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-them-quan-cau/1000188/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.