- Để tôi coi, gan mấy người lớn cỡ nào khi dám cướp mất người của tôi.
Cùng lúc đó, tại toà nhà cao chọc trời kia không khí căng thẳng cũng lan toả không ít.
- Ba à, con không cưới cô ta đâu.
Tiêu Chiến quát giọng, anh không thể nào cưới người mà anh không biết đã thế đây là cuộc hôn nhân ép buộc.
- Mày không cưới cũng phải cưới, tao không để mày bệnh hoạn thế được. Mày là con trưởng dòng họ Tiêu chúng ta, mày không thể suốt ngày đeo đẽo mấy đứa con trai.
Ông Tiêu đập bàn, đôi mắt ông trợn ngược lên nhìn người con trai đang xù lông phía trước mặt, mặt ông còn hằn lên nhưng vết gân xanh.
- Ba, con sao thì đó là việc con miễn con duy trì cái Tiêu Thị này và kiếm cho ba đứa cháu trai là được. Thế tại sao ba cứ thích đưa con vào ba cái cuộc hôn nhân sắp đặt ? Đây là người thứ bảy rồi đó ba, con không thích nữ giới càng không cưới nữ giới ba đừng ép buộc con nếu ba cứ như vậy con không chắc dòng họ Tiêu này có còn ai tên Tiêu Chiến hay không !
Tiêu Chiến nắm chặt tay thành quyền, gân xanh nổi đầy trên đôi tay ấy, đôi mắt long lanh hằn từng vết máu nhỏ nhìn vừa đáng sợ nhưng cũng thật kiên quyết. Tức giận vì bị cãi lời, ông Tiêu vớ tay ngay chiếc ly trên bàn ném thẳng vào anh, chiếc ly bay vào mặt anh khiến nơi tiếp xúc chảy ra dòng máu đỏ tanh rồi rơi xuống đất mà vỡ tan tành.
Tiêu Chiến vẫn hiên ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-them-quan-cau/1000158/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.