- Còn ai xa lạ tất nhiên là Vương Nhất Bác.
Vu Hân lộ gương mặt tự nhiên, ngoài cậu thì ai xứng làm chồng nàng nữa.
Vu Hân lớn hơn Nhất Bác 2 tuổi nhưng nàng đã say nắng Nhất Bác ngay lần đầu tiên gặp, từ đó nàng cứ nằng nặc đòi cưới Nhất Bác nên Vu Bân hứa bừa rằng khi nàng ốm, hắn sẽ cưới Nhất Bác cho ai ngờ giờ nàng đã ốm thật.
- Anh đã kêu em không có khả năng đó còn gì ?
Vu Bân pha chế cho nàng một ly cocktail màu hồng nhạt " Sweet " bên trên được điểm thêm một cánh hoa hồng, nhìn vừa nhẹ nhàng nữ tính nhưng cũng thật quyến rũ. Vu Hân gật đầu cảm ơn rồi cầm lên mà thưởng thức.
- Sao không có khả năng ? Không phải anh bảo nếu em ốm anh sẽ gả em cho anh ấy sao ?
- Vu Hân à, ngày xưa anh chỉ nói vậy cho em yên tâm mà du học, em hơn em ấy tận 2 tuổi đã thế em ấy đã có người yêu rồi rãnh đâu mà yêu em.
Vu Bân lắc đầu ngán ngẩm, mong sao cậu nhóc kia không xử hắn vì cái tội gả cậu bừa bãi. Hắn nghiêm túc nhìn Vu Hân giọng cũng nghiêm hẳn.
- Anh nghĩ em nên bỏ đi, cứ như vậy không những anh mà đến em cũng bị cậu ta gϊếŧ mất nhớ đừng làm gì quá đáng với cậu ta, nghe không ?
Nhìn thấy cái dáng vẻ nghiêm túc hiếm có của gả anh trai, Vu Hân uống nốt ly cocktail rồi cau mày, nàng phồng má lên rồi cũng qua loa trả lời.
- Biết rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-them-quan-cau/1000157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.