Sau mọi nổ lực của Tiêu Chiến cùng sự kèm cặp cả Vương Nhất Bác, mọi thứ coi như đã hoàn hảo hơn rất nhiều.
Cô giảo chủ nhiệm cũng vì vậy mà bao dung với Tiêu Chiến hơn.
Hôm nay là ngày quyết định tất cả mọi thứ.
Ngày biết điểm số.
Trên bảng thông báo kết quả điểm thi học kì một.
Tiêu Chiến nhìn từ trên xuống dưới.
" Sử: 72 điểm ; Địa: 72.5 điểm ; Văn: 70 điểm ; Vật lý: 71 điểm ; Hóa: 98 điểm ;... Toán: 69.5 điểm...."
Tiêu Chiến ngây người, rõ ràng là đã cố gắng như thế, hắn rõ ràng đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, tại sao chứ? Chỉ thiếu 0.5 điểm nữa thôi...
Tiêu Chiến gượng gạo, giả giọng cười.
" Haha! Chỉ còn 0.5, chỉ...chỉ còn..."
Lời nói không còn được rõ ràng, giọng hắn nghẹn ngào, đáy mắt đã ươn ướt dài giọt sương, vì vậy, hính bóng của Vương Nhất Bác trong mắt Tiêu Chiến càng mờ nhạt.
Bây giờ, mọi người đã sớm tỏa đi ăn trưa, chỉ còn Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đứng ở sau bảng điểm, nơi này khá khuất với bên ngoài.
Y mạnh mẽ đem Tiêu Chiến ôm vào trong lòng, tay chạm nhẹ đầu, y trấn an.
" Không sao, cậu đã thật có gắng. "
" Có ích gì chứ, tôi hại cậu rồi. "
Tiêu Chiến không cầm được nước mắt, đưa tay ôm lấy tấm lưng ngay thẳng của y.
Cứ như thế mà khóc.
" Cho tôi mượn bờ vai cậu một chút, lát về tôi giặt áo cho "
Cho đến khi thõa mãn, hắn mới nhẹ đem mình tách ra, ngồi gục xuống.
" Bà cô Toán nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-khong-the-song-thieu-em/1096532/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.