Tiêu Chiến sững người. Nhìn bóng lưng người nọ rời đi thì không khỏi bàng hoàng. Bản thân hắn bây giờ thật muốn thốt ra câu " Vương Nhất Bác! Không hổ là cậu! " Kèm theo ngón cái thật đắc ý.
Lắc đầu xua đi những suy nghĩ vớ vẫn, hắn đi ra thì bắt gặp Uông Trác Thành với gương mặt khó ở cực kì. truyện xuyên nhanh
Tiêu Chiến nhíu mày, đi đến muốn khoác vai cậu thì lại bị đẩy ra.
" Hừ! Cút cút, đừng có đụng vào tao! "
" Úi tình yêu, đau đó! "
Tiêu Chiến xoa xoa mặt, nhìn Uông Trác Thành ném cho mình cái áo khoác thì sửng sốt.
" A? Cái gì đây? "
" Nhất Bác đưa cho, não mày cá vàng sao? Có cái áo cũng quên nữa?? "
Cái đéo, đây không phải áo tao a!
Tiêu Chiến trăm lòng gào thét, áo này còn tem, mày mù cũng thấy chứ Đại Thành ca ca.
Tuy vậy, hắn không nói ra, phất tay nói mình muốn đi vệ sinh rồi rời đi. Trong nhà vệ sinh, Tiêu Chiến xoay xoay cái áo thì từ trong túi lấy ra được một tuýp thuốc nhỏ.
Đọc qua liền biết là thuốc trị vết thương lâu ngày. Trị giá cũng không nhỏ, hơn 100 tệ chứ không đùa.
Không hổ là nhà tài phiện, hào môn thế gia, ra tay quả thật phóng khoáng.
Bất quá, Tiêu Chiến xưa nay vô tâm vô phế, mấy cái vật chất này không thu hút được hắn.
Cái hắn biết rằng Vương Nhất Bác này thật biết suy nghĩ, mấy ngày nay đi học, Tiêu Chiến luôn mang áo cao cổ, tuy Trác Thành có hỏi hang nhưng Tiêu Chiến luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-khong-the-song-thieu-em/1096524/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.