Không quá vất vả để tìm ra Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến chạy đến quàng vai y.
Quay đầu, nhìn thấy Tiêu Chiến, y lạnh lùng hất tay ra rồi bỏ đi. Mặc cho bị từ chối, Tiêu Chiến chạy lại bá cổ y, vừa cười vừa nói.
" Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng! Nam nhân xem mấy chuyện như vậy là chuyện rất bình thường, cậu em đâu cần tỏ ra bất mãn như vậy a! "
" Câm miệng! "
Không lưu tình phun ra hai chữ, Vương Nhất Bác lạnh mặt đi tiếp, thế nhưng Tiêu Chiến vẫn bám ở phía sau, luyên thuyên không dứt.
" Tôi vẫn hay xem mấy cái đó đấy thôi, vẫn sống tốt và phát triển đây này, có gì phải sợ đâu nhỉ? Tôi nói cậu nghe, sau này nhỡ đâu lấy vợ, kĩ thuật cậu không tốt có khi lại bị đá đấy! Phải học hỏi kinh nghiệm, tôi...."
Lời còn chưa nói xong, Vương Nhất Bác đã đi thẳng vào nhà vệ sinh rồi đóng cửa lại. Bây giờ nhìn mới phát hiện cứ luyên thuyên mãi mà hắn đã cùng y đi vào tolet nam mất rồi.
" Ây! Mẹ cậu không dạy cậu cách cư xử cho đúng đắn à? " Ây!!!
Tiêu Chiến bực bội quay lưng đi, bước chân chưa kịp thì đã cảm nhận được cơn đau ở khủy tay mang lại, từ khi nào, Vương Nhất Bác đã đi ra mà nắm lấy tay hắn.
" Mẹ kiếp! Đau quá, cậu buông tôi ra! "
Tiêu Chiến ngước đầu nhìn đến đôi mắt đỏ hoe của y, đỏ đến tức giận, hắn sửng sốt.
Vương Nhất Bác đem Tiêu Chiến ấn ở thành cửa, tay chuyển đến cổ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-toi-khong-the-song-thieu-em/1096522/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.