Sau khi Vương Nhất Bác đi, Tiêu Chiến trực tiếp cắt đứt tất cả liên hệ với thế giới bên ngoài, đến cả A Hoàng cũng không tới nữa. Y thật sự còn quan ngại về thực lực của Vương Nhất Bác, nhưng điều này cũng không có nghĩa là y sẽ không làm gì cả. Nếu Vương Nhất Bác đã có ý cho y thị tẩm, vậy y chỉ cần thêm một mồi lửa nữa thôi.
Nửa tháng sau là sinh thần của Nhiếp Chính vương, trong cung đã sớm khua chiêng gõ mõ chuẩn bị. Nghe nói sinh thần của của Tạ Doãn mỗi năm đều làm phô trương chẳng kém gì hoàng đế, Tiêu Chiến thật sự tò mò, đến tột cùng là cái gì làm cho hai huynh đệ ruột thịt, tính cách hoàn toàn khác nhau như thế mà vẫn duy trì trạng thái ngoài mặt hoà thuận được nhiều năm như vậy.
Kế hoạch của Tiêu Chiến rất rõ ràng. Ngày sinh thần của Nhiếp Chính vương đến cả Thái Hậu cũng phải tham dự, một "cung phi" như y đương nhiên không phải ngoại lệ. Lần trước y đã để lại cho Tạ Doãn một ấn tượng về mỹ nhân thống khổ, lần này y chỉ cần lộ ra một chút thông minh nho nhỏ trong lời nói là có thể khiến cho Tạ Doãn cảm thấy y là một viên minh châu vương bụi trần. Đến lúc đó, cho dù Tạ Doãn biết được y đã là phi tần của Vương Nhất Bác, nhưng tình cảm của một người nào có thể chịu trói buộc, tình căn đã trồng xuống, tiểu vương gia tuyệt đối không thoát được khỏi lòng bàn tay chính mình.
Tiểu hồ ly phơi nắng, thoải mái nheo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-giang-son-vi-sinh/195002/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.