Tạ Doãn thừa nhận, lời kia của hắn cũng là do xúc động, nhưng hắn không hối hận. Tiêu Chiến hiển nhiên không muốn nhiều lời với hắn nữa, hai người một đường trầm mặc không nói chuyện. 
Tiêu Chiến vừa mới về doanh trướng đã nghe Ngọc Nô oán giận nói: "Công tử đã bệnh rồi, bệ hạ cũng không tới thăm ngài."Trong lòng Tiêu Chiến cười khổ, mặt người lại chỉ dùng cây quạt gõ Ngọc Nô một chút: 
"Bệ hạ trăm công ngàn việc, sao có thể ngày ngày đến thăm ta được." 
Mấy ngày nay bên ngoài đều lan truyền đến điên rồi, Tiêu Chiến cậy sủng sinh kiêu chọc giận Yến đế, Ngọc Nô và Cẩm Tú đương nhiên cũng đã nghe được những tin đồn nhảm nhí ấy. Trong lòng hắn sốt ruột, vừa định nói gì tiếp, lại bị Cẩm Tú kéo tay áo ý bảo ngậm miệng. 
"Công tử mệt rồi, đi nghỉ sớm chút đi." . Truyện Ngôn Tình 
Hiện giờ thân thể Tiêu Chiến đã không thể tiếp tục làm gì được nữa, giờ phút này nằm trên giường, xương cốt cả người đau như thể bị đánh, đương nhiên cũng không ngủ được. Trước mắt, thế cục này không có cách nào trông cậy vào Vương Nhất Bác làm gì Tề quốc được, tròng mắt Tiêu Chiến xoay chuyển, cũng may vẫn còn một đường ở chỗ Vương Nhất Nhiên. Chu Võ nếu như thật sự chỉ là một cái giá áo túi cơm như trong lời đồn, vậy Vương Nhất Bác sẽ là người tốt nhất để bắt hắn. 
Khi Tề Quốc và Yến Quốc đánh trận, Giang Ninh vẫn chưa quy thuận, Chu Vũ một bên bán binh khí cho Đại Yến, một bên đưa quặng sắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-giang-son-vi-sinh/1370791/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.