Trong cơ thể Tạ Doãn có trọc khí bạo động, khắp cả Đào Nguyên, ngoại trừ Ngôn Băng Vân ra, chỉ có duy nhất Trường Hồng biết, vị sư đệ xui xẻo của hắn không muốn để lộ ra ngoài, chỉ lén nhắc một hai câu với hắn khi đến mượn chìa khoá Cấm Thư các.
Lúc trước hắn cũng từng khuyên y cùng thương nghị với các trưởng lão để tìm cách giải quyết, nhưng Ngôn Băng Vân lại hất cằm, thái độ có vẻ không hề coi trọng.
"Thương nghị? Có tác dụng gì?"
Y dùng vẻ mặt chân thành mà hỏi, Trường Hồng lại chẳng thế trả lời được.
Nghĩ cũng phải, vị sư phụ mà Tạ Doãn nâng niu này đã là y sư tốt nhất thế gian, y cũng đã thử vô số phương pháp mà không có hiệu quả, đến mức phải đi xem cấm thư, thì người khác lại càng chẳng có cách gì với trọc khí này.
"Đệ đừng vội, có lẽ là có chuyện làm hắn trì hoãn chưa hồi âm được cũng nên."
Ngôn Băng Vân lắc đầu: "Ngày thứ bảy hắn xuống núi, ta đã phái nhất diệp sơn trà đi."
Trường Hồng nghe vậy thì hơi giật mình, đã lâu rồi hắn không nghe đến thứ ấy.
Nhất diệp sơn trà kia vốn là một bí pháp mà Ngôn Băng Vân tự tạo ra lúc còn nhỏ, từ nhỏ y tính tình quái gở, trong đám bạn cùng trang lứa còn tụ tập chơi quay thả diều bắt chim chẳng bao giờ thấy y, nhưng mà đứa nhỏ này lại thích đọc sách, cửa phòng đóng lại là quên cả ăn ngủ, trời nam đất bắc sách gì cũng đọc, đọc đến mệt thì tự nói chuyện một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-doan-ngon-hem-o-y/218317/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.