Sau khi hồi cung, việc đầu tiên Ngôn Băng Vân làm là đến Xuân Viên, y đứng dưới hành lang mà Cát Hương thắt cổ tự vẫn, nghĩ đến ngày ấy Tạ Doãn nói với y: "Điều đau khổ nhất trên thế gian này, không phải là không có ai yêu ta. Mà là đã từng có người yêu ta, nhưng lại bị ta tự tay bóp chết."
Ngôn Băng Vân bất giác thở dài, xoay người muốn đi lại nhìn thấy Minh Cơ.
Y còn chuyện kiếp này vẫn chưa làm xong, trước mắt không muốn để lộ manh mối, liền khom người với nàng, cung kính gọi một câu nương nương.
"Minh Cơ" lại hơi trầm ngâm, chậm rãi hỏi: "Ngôn trưởng lão, là ngài sao?"
Ngôn Băng Vân ngẩng đầu, trong giây lát đã xác nhận được lai lịch của đối phương, ngay sau đó để lộ ra một nụ cười nể mặt: "Hoàng điểu Côn Luân."
"Nghe danh Đào Nguyên thánh thủ đã lâu. Tạ Doãn nói... trên người ngài có mùi hoa trà rất thơm."
Nhắc đến Tạ Doãn, Ngôn Băng Vân nhướn mày, ánh mắt bỗng chốc lạnh đi: "Trong thời gian ngươi dùng thân thể này, chưa từng lộ diện, tại sao hôm nay lại đến tìm ta."
"Người thường không đáng để ta kết giao, nhưng Tạ Doãn thường xuyên nhắc đến ngài với ta, ta đối với ngài... vô cùng tò mò."
Ngôn Băng Vân gật đầu một cái, không muốn dây dưa nhiều, quay đầu định rời đi, nhưng vừa bước một bước đã bị hoàng điểu gọi lại: "Ngài biết ta đã ở bên cạnh Tạ Doãn rất lâu, không có gì muốn nói với ta sao? Ngài không có gì muốn hỏi sao?"
"Người từng ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-doan-ngon-hem-o-y/1144817/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.